Từ tuổi dậy thì về sau, người bạn gái qua những giai đoạn sống khác biệt và trong mỗi giai đoạn họ có tâm lý riêng. Muốn thấu đáo tâm lý họ, chúng ta nên tìm hiểu họ trên những ngã đường đời mà họ chọn lấy để thi hành sứ mệnh tự nhiên mà tạo hóa đã đặt định cho họ.
1 - Những Bài Toán Nát Óc
Bởi mang trong mình bản năng làm mẹ, nên khi những cơ quan sinh dục nẩy nở đầy đủ, tâm hồn mơ vọng cuộc đời tương lai, thì phần đông người bạn gái có những ý nghĩ phức tạp về hôn nhân. Thoạt đầu họ tự nhiên tọc mạch và tìm hiểu làm sao người đàn bà có con và cho đặng có con phải đủ những điều kiện nào? Những việc giao cấu của loài vật mà họ thường hay thấy ở chỗ này chỗ nọ khiêu gợi tính tò mò của họ. Khiêu gợi hơn nữa là những cặp tình nhân ăn mặc rực rỡ cười cười nói nói, choàng tay nhau, hôn hít nhau mà họ tình cờ gặp gỡ trên những nẻo đường hay chốn hoa viên. Không lời nói, cử chỉ hành vi nào khắc sâu vào não của họ, phát động trí tưởng tượng họ bằng những lời nói, cử chỉ hành vi có liên quan đến vấn đề tính giao. Họ băn khoăn tìm hiểu những bí mật của ái tình, của việc sinh dục. Họ bàn tán giữa bạn bè rất sôi nổi để học lẫn nhau. Họ kiếm hình ảnh, sách báo, nhất là những văn hóa phẩm dâm ô để đọc. Lucie Delarue Madrus nói: "Hồi đó, mặt hơ, tôi đọc tất cả những gì thúc dục ngọn sóng ô uế trong tôi". Tâm hồn họ mất hẳn sự bình quân yên tĩnh. Họ bôn chôn cung hiến mình để hy sinh cho một người khác giống và trong cuộc sống làm vợ, làm mẹ có nguồn vui vô bờ bến... mênh mông. Đầu não họ nhiều khi bị xâm chiếm bởi những hình ảnh, ý nghĩ đầy dâm dục. Lắm lúc họ tìm dịp để thỏa mãn sự khát vọng tính giao.
Tuy có đức tính thẹn thuồng tự nhiên, họ lắm lúc bởi bản năng sinh dục gào thét quá, phải tỏ ra một cử chỉ nào đó để thỏa mãn ít nhiều. Như khi bàn chuyện cùng người họ yêu, họ ngó đắm đuối, ngó với ý nghĩ xâm chiếm tâm hồn, thể xác kẻ ấy. Khi siết tay người tình để chia phôi, họ siết rất mạnh, ấn tay họ vào tay bạn một cách âu yếm, nồng nàn để bộc lộ tình cảm. Một khi cử chỉ ấy không phải là một dấu hiệu háo dâm, mà chỉ rằng người bạn gái cách gián tiếp hay vô ý thức muốn sinh con. Không có người bạn gái nào thoạt đầu không có ý nghĩ lập gia đình. Dù những cô gái già, những nữ tu, trước khi bước vào địa vị của mình, ban sơ đều khát vọng làm mẹ như bao chị em khác. Bản năng làm mẹ là bản năng nồng cốt của người bạn gái. Có một niềm vui vô biên khiến họ mơ tưởng đến gia đình là đứa con. Có một bà mẹ nói: "Giây phút mà đứa con ra chào đời là lúc vui tột đỉnh của cuộc sống người đàn bà". Lòng thúc đẩy khát vọng tự nhiên làm mẹ thúc đẩy người bạn gái quan tâm đến vấn đề sinh dục. Song chúng ta nên biết không phải tất cả bạn gái đều muốn lập gia đình. Cùng đứng trước chân trời bao la, người bạn gái nào cũng có ái tình sôi nổi, có sự đòi hỏi mạnh bạo về xác thịt, song mỗi người chọn những ngã đường đời khác nhau.
2 - Bạn Gái Với Ý Nghĩ Lập Gia Đình
Sau khi một người bạn trai họ nói với chúng tôi: "Xấu quá". Trong việc kén chọn bạn trăm năm của bạn gái thường người ta có quan niệm không đúng lắm. Người ta tưởng rằng họ không chú trọng nhan sắc mà chỉ chú trọng tài ba, chức quyền, của cải. Có người tàn nhẫn cho rằng họ không có óc thẩm mỹ: người trai nào dù xấu như khỉ họ cũng mê say dễ dàng. Thực ra bạn gái ít quan tưởng kỹ lưỡng về nhan sắc khi kết hôn. Phần đông chú ý ở người trai tài hoa và duyên dáng khả dĩ thỏa mãn được tình cảm của họ. Ai biết tìm hiểu họ, thỏa mãn, chia sẻ tâm sự cùng họ, họ lại còn yêu thích hơn. Thiệt vậy, nhưng ít ra người bạn trai đừng xấu xí quá. Người bạn gái không hiếu sắc như người bạn trai, nhưng ai cũng chuộng đẹp ghét xấu chớ. Câu chuyện mà chúng tôi vừa thuật ở trên chứng tỏ rằng người bạn gái không phải là không có lương tri. Và thiết tưởng bạn gái nào cũng không khác bạn gái mà chúng tôi bàn trong ví dụ. Họ không đòi hỏi ở người bạn trai cái khuynh hướng quốc sắc như họ, song ngoài ra tài nghệ, chức quyền, thanh danh... họ còn khẩn thiết muốn người bạn trai "coi được được" một chút. Sự "tối thiểu đẹp này" bất luận bạn gái nào cũng yêu cầu. Vì tuy họ có tình cảm thấm nhuần ái tình cao thượng, đượm nhuần tình cảm thanh bạch như tính làm mẹ, làm vợ, họ vẫn có ái tình căn cứ trên xác thịt. Họ không thể yêu người mà họ tởm gớm và họ cũng không lấy khoái lạc trong đời sống hôn nhân với người mà họ cho là xấu xa. Tuy nhiên dù trong thâm tâm bạn gái cần người bạn trăm năm của mình có tướng mạo dễ coi, họ thường không quá chú trọng đến nhan sắc như đa số bạn trai. Họ thường ước muốn bạn trai có chí khí, có lý tưởng, có nhiều đức tính quý đẹp. Họ thích tài ba và bao giờ cũng ghét sự cộc cằn thô lỗ. Họ muốn có người chồng anh hùng, thiên tài và nhất là có sự hiền lương êm dịu thích hợp tâm hồn ưa chuộng tình cảm của họ. Có nhiều bạn trai trước khi vào tuổi đời hôn nhân muốn chọn bạn đời thích hợp mà thất bại vì kém hiểu biết tâm lý này. Nhiều bạn tưởng hay nói rố ráo hay cười giỡn, hay kheo tài, hay giao tiếp với bạn gái, hay chọc ghẹo là được họ chú ý, mến yêu và nhờ đó dễ tìm người tri kỷ. Các bạn ấy lầm. Người bạn gái không bao giờ chịu những thái độ lố lăng. Có khi vì xã giao, vì nhẹ dạ, lả lơi nói điều gì tỏ ra có chân tình, thiện cảm với bạn trai vũ phu song sâu trong tâm não họ khinh rẻ kẻ ấy và không thích sống chung một cuộc đời hôn nhân với kẻ đó. Những bạn trai lúc tìm người trăm năm nên để ý kỹ điều này. Nhưng các bạn không nên vì đó mà có tâm hồn ủy mị. Bạn gái tuy phần đông có dung thể liễu yếu, có lối nói, thái độ không đặng cương quyết, cứng rắn lắm nhưng họ ghét ai tỏ ra yếu đuối như họ. Hẳn bạn thường thấy phần đông trong giới phụ nữ thường không có thiện cảm nhau cách chân thành. Vẫn biết có nhiều lý do khác nhưng lý do cột trụ gây ác cảm tự nhiên trong một phụ nữ với các phụ nữ khác là "thái độ không anh hùng" của hạng này. Có rất nhiều bạn nhan sắc lộng lẫy, duyên dáng thu hút, tài ba khả phục, song không đặng các bạn đồng phái mình yêu, có khi bị chỉ trích nữa.
Đang khi có nhiều bạn trai chạy theo một cách say mê. Đa số bạn gái ước bạn trai đứng ủy mị, yếu đuối mà cũng đừng cộc cằn, thô bỉ. Họ có tâm lý sâu sắc, tỉ mỉ, ưa thích nét hùng mà hùng cách "quân tử đừng "om sòm" quá, nhưng cũng đừng vì đó mà "con gái như họ, yếu đuối như họ.
Bởi phần đông có tinh thần ỷ lại, đa số bạn gái khi lập gia đình ngó xuyên qua người bạn trăm năm bằng viễn ảnh cuộc sống hạnh phúc êm đềm. Không mấy một người bạn gái khi yêu một người bạn trai nào mà trong bụng không nói: "Em yêu anh và xin anh đảm bảo hạnh phúc đời em". Người bạn gái lúc dưới mái gia đình có thể chịu khổ nhọc để phụng sự chồng con lắm. Song trước khi lập gia đình họ không mấy liên tưởng đến sự tận tụy cộng tác đời sống với chồng. Họ quá tin tưởng nơi năng lực của người bạn đời mình hơn là lo khai thác các khả năng hoạt động mà họ có. Óc phản động này phần đông là con đẻ của tính nhược chí. Người bạn gái tự nhiên thấy mình yếu đuối trước bao trở lực của cuộc đời ngày mai. Họ cảm bại trước khi chiến đấu, họ có thiên kiến rằng thân liễu yếu không dễ chiến thắng mọi chướng ngại vật trong cuộc sống. Thế rồi họ đâm ra tự ty và ỷ lại nơi người bạn trăm năm.
Khi có ý nghĩ lập gia đình, đa số bạn trai muốn thỏa mãn nhu cầu tâm lý tự nhiên. Trái lại đa số bạn gái khi quyết định kết hôn ít quan tưởng đến việc chăn gối. Lẽ dĩ nhiên cũng có một số vì hoàn cảnh, vì quá nhiều nhục dục lấy việc giao cấu làm mục đích của hôn nhân. Song đây chúng tôi nói đa số bạn gái không bị ảnh hưởng xấu, nhưng coi người bạn trăm năm là bạn đồng hành, chia sẽ tâm sự với mình trên thế lộ. Ái tình của họ rất trong sạch, thanh cao. Bởi bản chất đa cảm của họ mang nặng trong mình chất thi sĩ, nhạc sĩ. Họ ước muốn đời hôn nhân của họ là một bài thơi tuyệt bút, một điệu nhạc mê hồn và là một bức tranh sắc màu đẹp đẽ. Dùng triệt để não tưởng tượng, người bạn gái hình dung bạn tình mình với bao nhiêu cái họ thích. Và cái họ sở thích là cái họ san sớt âu yếm nguồn yêu đương chân thật, không trục lợi, chia sẽ nổi lòng u uất, rầu buồn của họ trong cuộc sống éo le, phiền phức. Trong thời kỳ tiền hôn nhân, người bạn trai mà họ yêu mến nhất và họ quyết chọn làm vị hôn phu là người nói năng êm dịu, viết những bức thư tình lâm ly thấm thía, ngó liếc với đôi mắt huyền lơ đắm đuối, cười bằng đôi môi tươi đẹp, trào duyên. Bạn gái là hạng người ít ưa sài lý trí, thích dùng não tưởng tượng rất mực. Họ có thể "trăng thề quạt nước" với một chàng trai mặt mày xấu như lọ nồi chỉ vì chàng trai này biết trả lời những sở thích của họ. Đọc chuyện cổ nước ta như chuyện Trương Chi, hay nghe kẻ nọ người kia thuật công chúa lấy người bán than, tiểu thư gia đình vọng tộc mơ tên đầy tớ thì bạn cũng đừng lấy làm lạ. Đa số bạn gái chúng tôi đã nói, coi lý trí rẻ như bèo. Họ sống phần nhiều bằng tình cảm. Ai không biết làm thỏa mãn những nhu cầu tình cảm của họ thì họ lãnh đạm, lánh xa. Họ có thể ngó bằng cặp mắt khinh bỉ những chàng trai bóng sắc, ăn mặc "kẻng", học hành cao, chức quyền trọng, mà đối xử với họ cách xẳn xốn, thô bạo. Có một câu chuyện thật mà chúng tôi xin thuật lại để bạn am hiểu tâm lý này của bạn gái. Vì vấn đề danh giá xin bạn cho phép chúng tôi không kể tên riêng. Ở miền quê kia có một người con gái, con một gia đình phong kiến, giàu sang có học lực thành chung. Cha mẹ nàng tính gả nàng cho một viên kỹ sư mới ở ngoại quốc về. Viên kỹ sư này khá đẹp trai và có một điền sản ông bà để lại trị giá lối 400.000 $ (bạc Đông Dương lưu hành lối năm 1937). Lúc mới ngỏ ý kết bạn, viên kỹ sư được người con gái nói trên thiết mới phi thường. Song trong một buổi tiệc nọ cha mẹ nàng dọn đãi bà con và viên kỹ sư, nàng thấy viên kỹ sư có nhiều lời nói và thái độ quá lố lăng tỏ ra mình học sâu hiểu rộng, vênh vênh tự mãn. Nàng bắt đầu phai lạt ái tình đối với vị hôn phu của mình. Trong lúc cõi lòng nàng đang trống trải, khao khát một bạn lòng có tư cách êm dịu, nàng gặp được bức thư của một chàng trai khác. Trong đó nàng gặp nhiều tình ý diễn tả một cõi lòng yêu mến nàng cách mê ly, thắm thía. Thế rồi nàng đem con tim mình gửi cho tác giả bức thư tình ấy. Và bạn có biết chàng trai này là người như thế nào không. Thưa bạn! Chàng trai này là một chàng trai mồ côi cha mẹ từ lúc bé, làm mướn cho một gia đình gần nhà nàng, có học lực tiểu học, mù một con mắt và mình đầy những lác và lác. Cha mẹ nàng bắt ép nàng kết duyên cùng viên kỹ sư, nàng cự tuyệt và quyết se duyên cầm tơ cùng chàng trai xấu số này. Bởi sức cản ngăn của cha mẹ, bởi dư luận xóm giềng nàng không được tự do chung sống với người yêu, sau cùng nàng cùng người yêu lìa bỏ quê nhà để đến một tỉnh thành xa lạvà thiết lập gia đình trong cảnh yên ấm. Bạn thấy chưa! vẫn hiểu rằng không phải bạn gái có thể bất chấp nhan sắc, tài năng và rất mực chú ý cái gì thỏa mãn những đòi hỏi tình cảm của họ.
Những cái mà người bạn gái thích mến ở một bạn trai thường không cần thiết lắm. Họ không quan tưởng đến việc so sánh, lựa chọn giá trị, trước những điều họ mê thích ở người họ yêu. Nhãn giới của họ về phương diện tìm người trăm năm không có tính chất toàn diện mà thường khu biệt. Họ có thể mê say một bạn trai chỉ vì một đặc điểm thôi. Cái đầu mới hớt, chiếc răng vàng bóng loáng, áo sơ mi vải đẹp hay không, họ không quan tâm đến, nhưng một nụ cười "phải thời" thôi của một chàng trai có thể khiến bạn gái bán trái tim vàng ngọc của họ. Mỗi khi nhớ đến người yêu họ chỉ nhớ nét đặc biệt mà họ thích ưa. Họ dùng não tưởng tượng phong phú tô cho đặc điểm ấy muôn màu sắc lộng lẫy.Bao nhiêu khuyết điểm khác của người tình họ"đánh trống lảng""cất nghĩa lành". Họ yêu mến tình nhân của họ với đặc điểm khiến họ đắm đuối say mê thôi và đời họ từ đó lấy làm sướng vui khoái trá. Nếu có những trở lực đưa đến bởi gia đình hay xã hội thì với lòng tự ái rất cao họ đối phó mọi cách để được yêu thong thả. Liệu đối phó không vượt thắng được các trở lực, họ dám dùng dây oan nghiệt, chén độc đơn hay dòng nước để tàn hủy kiếp đào xuân.
Sau hết về ý nghĩ lập gia đình của người bạn gái chúng ta không nên quên rằng đa số, cách trực tiếp hay gián tiếp, đều muốn kết hôn để làm mẹ. Muốn làm mẹ là bản năng then chốt của họ. Nó chi phối cả cuộc đời họ. Nó gào thét trong người họ, nhất là lúc dậy thì. Nó ảnh hưởng não tưởng tượng não của họ, khiến họ nhiều khi khoái vui bày vẽ trong cảnh êm vui âu yếm của mẹ con hay hình ảnh nét cười của một đứa bé xinh xắn. Bởi nhận thức mình là người nữ, bạn gái thường băng khoăn lo lắng vì nghĩ mình sẽ làm vợ và làm vợ để làm mẹ. Họ yêu một chàng trai thường không chú ý tìm nhục lạc mà cố ý sinh con. Chúng tôi nói điều này có lẽ nhiều bạn trai ngạc nhiên lắm. Song các bạn gái thì cho là thường, vì trong thâm tâm mỗi bạn gái đều có ngụ ý ấy. Và cũng nhắm sứ mạng cao cả truyền thống nhân loại cho nên nhiều bạn gái rất tởm gớm thứ ái tình sặc sụa mùi xác thịt của nhiều bạn trai lúc hai bên còn ở thời kỳ vị hôn. Người bạn trai lúc gặp gỡ ý trung nhân mình ưa đụng chạm đến thân thể, ưa ôm, hôn hít, vuốt ve. Người bạn gái thường không thích các việc này. Giá có hành động như bạn trai là vì muốn làm đẹp lòng tình nhân vì nhục tình bị kích thích quá mạnh chớ thoạt tiên không mấy khi họ vuốt ve, nựng nịu người yêu với ngụ ý xác thịt. Cả những giây phút tân hôn hay về sau trong đời sống vợ chồng thường họ rất e lệ trong việc chăn gối. Phần nhiều họ đóng vai thụ động và coi việc này như phương thế để thỏa mãn nhu cầu sinh lý của chồng và nhất là để có con. Ít có bạn gái lúc vị hôn hay đã kết hôn mà đóng vai tác động trong việc chăn gối và coi nhục dục như nhu cầu tất yếu. Giá có thì chúng ta chỉ coi những kẻ ấy là những gái dị thường, "bịnh" thôi. Trong những bức thư bạn gái gửi cho tình nhân lúc chưa thành hôn, hay gởi cho chồng ít khi họ đề cập đến việc yêu đương xác thịt. Họ rất thích viết về ái tình căn cứ trên nhân nghĩa, đức tính thành thật, hy sinh, tín nhiệm... Trong thâm tâm, họ mơ vọng được sống thân mật, ấm êm bên một tâm hồn khác giống, hiểu mình, cảm thông cuộc sống với mình và đồng thời trông đợi được những đứa con xinh đẹp, ngoan tính. Tất cả những thứ ấy là hạnh phúc đời họ. Nhờ những khát vọng thanh sạch, cao cả này ái tình của bạn gái có tính chất vĩnh cửu. Thường cho bạn trai, ái tình muốn được một mực lâu dài phải được nuôi dưỡng "hâm lại" bằng những giao thiệp, hẹn hò, gặp gỡ, bắt tay, thư tình, hôn hít, nựng nịu. Giá không có những thứ "lửa hâm tình" này người bạn trai có thể thay đổi ái tình dễ dàng. Trái lại người bạn gái không cần lắm những kích thích ái tình. Yêu ai họ yêu rất dẻo dai, sâu sắc, thẩm thái. Có thư từ, gặp gỡ cũng được. Không có họ vẫn yêu. Chúng ta thấy trong nhiều quốc gia mà nền luân lý cấm ngăn trai gái trong thời kỳ vị hôn không được thường gặp gỡ nhau, người bạn trai hay tìm cách giao thiệp chùng lén với ý trung nhân của mình, chớ bạn gái thường không rạo rực tìm gặp bạn trai. Và tuy có thái độ lạnh nhạt họ vẫn yêu mạnh mẽ bạn tình mình cho đến lúc kết hôn.
Trong việc lựa chọn người bạn trăm năm, bạn gái tuy có thiếu chút tự do là không được tích cực tìm chồng. Nhưng theo P.Dufoyer"Đã đành thiếu nữ không lựa chọn trực tiếp, họ vẫn may mắn có những tài ngoại giao, có sự tinh tế và bặc thiệp thường giúp họ không phải để tự mình chọn lựa mà" để được chọn lựa". Họ không cần táo bạo tìm những nơi đô hội bạn trai để chung khoe duyên sắc của mình. Những món hàng quý không cần đem ra giữa chợ quảng cáo rùm beng. Những cõi lòng sợ ế đi, sợ sống cảnh gái già buồn đơn gối lạnh thường dại dột bị vào đường độc thân cách vô tình bằng những giao thiệp ít dè dặt. Những bạn trai mà họ thường giao du, thường gặp gỡ để cởi mở tâm sự và thường dùng nhan sắc, duyên dáng để thu tâm, dần dần nhàm chán họ, coi họ là những búp bê ngắm liếcqua đường. Họ là một thứ cá ưa thứ mồi riêng. Trong việc chọn đá thử vàng họ có cặp mắt mê duyên sắc, song có tâm hồn thích đức tính, cách riêng những tính mà họ khiếm khuyết. Xin các bạn gái đánh dấu điếu đó. Khi các bạn muốn kết duyên với một ai vì nhận ở người đó có sự xứng đáng mà họ lạnh lạt và bạn sợ mình không được nâng khăn sửa túi thì bạn hãy khôn khéo" câu" họ bằng thứ mồi mà tâm hồn họ quý thích. Bạn đừng tưởng nam nhân ưa những thái độ chí khí, những cử chỉ gọi là "xã giao rộng" rồi bạn nói "oai hùng, cả tiếng"đi đứng như Trương Phi trên cầu Trường Bản. Bạn sẽ thất bại đấy. Bạn nên nhớ rằng từ thuở ấu trĩ, đến dậy thì người mà bạn trai yêu mến nhất là mẹ của họ. Họ quý phục ở kẻ này những sự nhã nhặn, dịu hiền, âu yếm, ái ân thầm lặng mà sâu sắc. Lúc lớn lên tuy bị ái tình, tình dục lấn át tâm hồn, họ vẩn không để nguội lạnh tình mẹ con. Và theo một định luật tâm lý mà chúng tôi đã bàn rộng trong quyển" Tâm lý giáo dục"( Nhà xuất bản P. Văn Tươi): Một người lạ ta chưa từng gặp mà ta mến thích là chắc chắn tại ở kẻ ấy có những đặc sắc mà ta rất quen biết ở một người nào đó ta đã yêu chuộng. Biết định luật tâm lý thực hành này thì bạn hãy họa lại đi những đặc sắc mà người trai ưa thích ở mẫu thân họ. Tức là bạn hãy" đàn bà"(không phải là nhu nhược nhé), phải cao nhã, êm dịu, thùy mị và diễn lộ một nguồn yêu thầm kín mà mênh mông sâu rộng. Bạn làm vậy lẽ dĩ nhiên bạn không có ý cao cả hơn người bạn trai mà cố ý khích động tình mẫu tử của họ khiến họ nhờ liên tưởng đến người mà họ quý yêu nhất đời, sinh ra cảm tình nồng thắm đối với bạn. Hơn nữa bạn đừng quên rằng bao giờ người trai cũng tin tưởng rằng mình anh dũng, chí khí. Họ như" đã thèm" với phu khí của họ. Họ cần được dịp để tỏ ra mình quảng tâm, hào hiệp nâng đỡ kẻ khác. Họ muốn người gái ngoan ngoãn, dịu dàng dưới sự che chở của họ hơn là hiên ngang, sánh vai, ăn lướt họ.
Hẳn người ta dư biết nhiều bạn trai kết hôn với nhiều người bạn gái xấu cách thê thảm. Tiếng người xung quanh chê trách nhưng chàng trai cương quyết cưới cho kỳ được nàng mặc dầu nàng, dưới cặp mắt kẻ khác, xấu như lọ nồi! Tại sao thế! xin những bạn gái độc giả của chúng tôi đừng khi các chàng trai này "lọt tròng" tội nghiệp nhé. Cũng có thể nhiều chàng trai vì muốn "đào mỏ"vì nhục dục mà "lọt tròng", nhưng cũng có những người hành động rất mực theo lương tri. Họ đã thấy ở người họ kết bạn những điều kiện thuận hợp cho họ trao đổi tâm hồn. Người bạn gái được họ mê say tuy xấu xí nhưng trả lời đòi hỏi tâm lý sâu sắc của người yêu mình. Tức là họ vận dụng cái duyên lực và sự hợp lý. Họ không như nhiều bạn gái tưởng để "khỏi ở vậy" cả đời là tô phấn bệt son vô cho nhiều, là ăn mặc lõa thân, là ướp các thứ nước hoa, hạng này có thể được để ý song thường bị nghi ngờ bởi những lòng trai có học thức rộng. Được để ý chứ chưa chắc được yêu vì sắc đẹp chỉ là sắc đẹp, thường lạnh lùng. Nó giống như thứ bông hoa có màu mè lộng lẫy mà không hương quyến rũ. Người ta có thể chiêm ngắm nhưng không bẻ để ngửi. Những cô gái xấu dạng, dị tướng mà có duyên ta có thể sánh như những chiếc hoa ít đẹp mà dồi dào mùi hương nhờ duyên dáng họ khiến lòng trai được thoa dịu, được ru êm, được thỏa mãn. Họ không dẫn dụ người trai bằng bóng sắc nhân tạo, cầu kỳ, mà chỉ đi đứng tự nhiên hợp mắt, nói cười tự nhiên êm tai. Và nhờ đó họ thâu đoạt được trái tim của người họ muốn làm tri kỷ. Ngoài duyên luật ra, họ còn dùng sự hợp lý để đắc nhân tâm. Họ xa lánh những lối phục sức quá cầu kỳ, kiểu cách. Họ tự nhiên nhờ lương tri biết như La Bruỳere rằng: "Nếu những người đàn bà có duyên dáng tự nhiên như họ tự trang sức cho mình cách nhân tạo thì họ sẽ là những người thê lương nhất trên đời!" Họ biết "sự đơn sơ là sự đẹp" nên họ ăn mặc đơn sơ, đơn sơ nhưng không cẩu thả, u xù. Quần áo họ cắt đúng thời trang, hợp thân thể, tuổi tác, phong tạo. Nhờ những hành động hợp lý ấy họ thâu đoạt được lòng trai là những con người bao giờ cũng yêu lẽ phải.
Có nhiều bạn gái khác nghèo nàn, ít học vẫn kém nhan sắc mà được nhiều mắt trai để ý và ngắm nhé xin kết bạn. Những bạn này không dại khờ như nhiều chị em bởi quá sống sung sướng, bởi quá đọc nhiều tiểu thuyết, coi nhiều phim tuồng diễn tả những mẩu đời tuyệt vọng nên có thái độ bi quan với cuộc sống. Gặp các bạn trai, những bạn gái này đi đứng hay ăn nói cách chán đời "cách triết gia" và có những thái độ "ghiền". Họ bị các bạn trai ngó có nửa con mắt và khi chê, oán ghét. Trái lại những bạn gái nói trên rất lạc quan. Họ tỏ ra trên khuôn mặt, trong lời nói, ngôn ngữ một màu sắc yêu đời rất mực. Khi tiếp chuyện với người mà họ muốn xây chung đời sống họ tuy luôn giữ lễ độ song rất săn sóc, chiều chuộng và hay làm những việc nhỏ mọn tỏ ra lòng hy sinh vô bờ bến. Một tí nước chanh, một cây quạt đem mời với tất cả vui vẻ, chân thành, hảo tâm có thể đổi lấy một quả tim, cả một đời. Chúng ta nên nhớ rằng óc người trai hay ưa quảng trị, đàn áp, sai khiến. Vì thế họ đâu thích ai tỏ ra hiên ngang, đối lập với họ. Trái lại, ai quan tâm đến họ, lo lắng phụng sự họ thì họ "siêu lòng". Nhiều bạn gái đã dư hiểu tâm lý này nên đã khiến nhiều bạn trai cung hiến trái tim mình mà không biết tiếc gì hết.
Vậy tóm lại đối với hôn nhân, trong bạn gái có nhiều tâm lý phức tạp. Họ phần đông chọn người tri kỷ theo cặp mắt tình cảm và nhờ giàu óc trực giác họ có nhiều diệu kế để lôi cuốn lòng trai.
Và xin nhắn riêng cùng những bạn gái, nếu các bạn muốn khỏi băn khoăn và sợ mình lỡ thời, ế ẩm, nếu các bạn muốn được chọn bởi những tâm hồn mà bạn gái quý thích thì xin bạn hãy biết "lựa mồi mà câu cá". Không phải chúng tôi khuyên bạn tìm những mánh lới gian ác để dẫn dắt bạn trai vào đường dâm tà. Chúng tôi chỉ muốn nói những sở thích tự nhiên, hợp lý của họ mà bạn, nếu muốn được quý yêu, phải khôn ngoan làm thỏa mãn. Vì mục đích quyển sách này là diễn tả tâm lý bạn nên chúng tôi không có quyền bàn nhiều về tâm lý bạn trai. Chúng tôi tạm nói vài sở thích trên của họ để soi lối cho bạn trong việc so tơ cầm sắt thôi. Muốn am tường tâm lý bạn trai để chọn đúng người tri kỷ, để xây đời sống hạnh phúc gia đình..v..v... xin bạn đọc thêm quyển "Tâm lý bạn trai" của chúng tôi, đi đôi với quyển này.
3 - Có Những Quả Tim Héo...
Trong xã hội có một số không nhỏ bạn gái lúc dậy thì khao khát cuộc sống hôn nhân. Song vì duyên phận vôi bạc, họ đành luống cuống chờ đợi. Họ phải sống kiếp "lỡ thời", để làm hạng người mà xã hội hay gọi là những "gái già". Trên đường đời họ sống độc thân không phải vì hy sinh "ở vậy" như những nữ tu, không phải vì bất lực để sinh sản mà chỉ vì tự nhiên nghèo sắc, kém duyên, hay không gặp thời nên đành lôi kiếp sống lẻ loi với nguồn tâm sự cực kỳ đặc biệt. Một thi sĩ Việt đã diễn tả tâm hồn họ bằng mấy vầng thơ ngộ ngộ này:
Du dương dai dẳng dần dà
Đâu đâu đưa đến đậm đà đêm đông.
Chán chường cho chị chưa chồng.
Lung lay lá liễu lạnh lùng lẻ loi.
Tâm tình tan tác tả tơi.
Nổi niềm ngao ngán nghĩ người ngẩn ngơ.
Bộ máy sinh dục của họ đã nẩy nở và thành thục. Nguồn cảm của họ theo đà phát triễn sinh lý càng reo dậy ồn ào. Bản năng sinh dục của họ tự nhiên đòi hỏi thỏa mãn chính đáng trong đời sống hôn nhân, khát vọng làm mẹ lúc nào cũng khiến đầu não họ bị ám ảnh bởi cảnh sống gia đình êm ấm, sướng vui bên người chồng đức hạnh và gần gũi đứa con ngoan nết quý yêu. Thế mà họ vẫn cảnh buồng đơn gối lẻ. Họ là hạng người "đáng thương hại hơn là đáng quở trách" như Paul Foulquíe nói. Song trong cuộc sống xã hội họ thường là tấm bia để thiên hạ bắn vào những lời sỉ nhục, khinh chê. Những đòi hỏi tự nhiên về mặt sinh dục, những dư luận của người đời, những cảnh tượng trên bẹo, kích thích dâm tính trong xã hội, những sách báo, phim tuồng khiêu dâm, những câu chuyện lả lơi, khả ố..v..v... tạo cho bạn gái lỡ thời một cảm giác tâm lý kỳ lạ và phức tạp phi thường. Trước khi bàn qua tâm lý họ, chúng ta nên dè dặt nói rằng: nếu khi thấy mình sống cách lẻ loi, suốt đời đành son tàn phấn lạt mà họ thiết tưởng hóa cuộc đời, chuyển ái tình thành tình yêu nhân loại, đem hết tâm lực phục vụ đồng bào, đồng loại như những tâm hồn độc thân mà Lya Berger ca ngợi trong quyển "Le vaste champ du célibat féminin" thì tâm hồn họ rất nhẹ nhàng, băng tuyết, thảnh thơi, tốt đẹp, thánh đức. Song nếu họ không có lý tưởng để phụng sự mà cứ chạy theo sức khao khát của ái tình, của nhục dục tự nhiên thì họ phải cảnh đời vô song khốn cực về đường tinh thần. Bởi không đặng thỏa mãn về nhu cầu sinh lý, bởi không thu hút những lý tưởng cao cả nào, con người bạn gái mất hẳn quân bình và thường xuyên dao động. Họ không còn sự tươi trẻ hồn nhiên, đơn sơ của tuổi ấu trĩ. Họ cũng không có tấm lòng mênh mông rộng lớn của người mẹ hiền từ. Tâm hồn của họ rạo rực, ngột ngạt dưới sức đè bẹp của ái tình, của nhục dục bị dồn nén. Thành lũy của luân lý, của dư luận, của lương tâm chận đón không cho tìm sự yêu đương bất chính. Còn sự yêu đương chính đáng thì vì tự nhiên xấu số, không đủ khả năng cung hiến cho những lòng trai. Và giông tố ái tình cứ luôn gào thét, gào thét... thì bạn tưởng họ là người thế nào. Phải chi là một bạn trai già thì còn trông cậy mãnh liệt của ý chí đàn áp những lượn sóng nhục dục. Họ là phái yếu, tự nhiên nghèo nàn ý chí mà cũng tự nhiên rất giàu tình cảm, tưởng tượng nó làm mồi cho nhục dục giày xéo tha hồ. Đầu não họ thường bị ám ảnh bởi những ý tưởng sặc sụa mùi dâm uế. Họ thường tưởng tượng ái ân của đêm tân hôn, những phút giây thần tiên của việc chăn gối. Trong câu chuyện thỉnh thoảng họ đặt những câu hỏi khiêu gợi việc trăng hoa. Họ cũng ưa đề cập vấn đề nam nữ và lấy làm thích thú khi xem các phim tuồng, khi đọc sách báo về việc giao cấu. Họ nghe một nhu cầu gay gắt thúc đẩy họ tìm gặp những bạn trai để, nếu không tỏ thân tình ra được, thì ít nữa ngó liếc dung dáng bạn trai, cũng lấy làm thỏa mãn. Chúng tôi có gặp gỡ một người bạn gái lỡ thời nọ nhiều lần trên một con đường lộ kia, đứng hàng giờ để nhìn cách say mê, đắm đuối những bạn trai tụ hội nhau để bàn luận. Cũng chính bạn gái già ấy nhiều lần cười chúm chím, cười mà không nói tiếng gì, cười cách khoái trá trước bạn trai nào ăn mặc xinh lịch, đi ngang qua trước cửa nhà nàng. Nàng không lố lăng chọc ghẹo, nàng không táo bạo đòi hỏi tình yêu của các bạn trai nhưng quá khao khát sự sống chung của gia đình nàng coi việc ngắm nhìn những người đồng niên khác giống là một nhu cầu phải làm thỏa mãn. Thiệt ra không phải người bạn gái già nào cũng như người chúng tôi kể trên. Song đa số những gái lỗi thời, ế ẩm đều bị bản năng làm mẹ, đều bị nhục dục làm mất quân bình nội tâm, thúc đẩy tìm bạn trai và khiến sinh ra nhiều quái tật đáng tiếc.
Vài Đặc Tính Của Bạn Gái Già
A) Bi Quan. Phần đông các bạn gái già không ưa thích xã hội. Họ nhìn xã hội đầy những ác tâm. Họ thấy người đời hất hủi họ và vì đó họ thù hằn những kẻ sống xung quanh mình. Lòng bi quan đối với xã hội của họ, căn cứ trên bi quan họ đối với mình. Họ tự nhiên cảm thấy mình xấu xí, mình sinh vào một ngôi sao xấu nên từ thân xác đến thời cơ cái gì cũng xấu hết. Nhưng dù cảm xấu, họ không thôi làm dáng. Họ đã mất nhiều thời giờ trước cảnh gương để "luyện sắc và luyện duyên". Công việc họ làm có mục đích thu hút phái mạnh song trong thâm tâm bao giờ họ cũng tự cảm xấu xa! Thật là tâm lý quái lạ.
B) Buồn mơ. Mức cùng của người nữ là làm vợ và làm mẹ. Người bạn gái lỡ thời không đi đến mục đích tự nhiên này và cũng không được một lý tưởng nào thu hút nên tâm hồn bấp bênh như cánh chim chiều mưa gió bạt. Trong cảnh sống hàng ngày họ có thể có rất nhiều giây phút thả hồn mơ mộng viễn vông. Hơn các bạn gái khác, họ ưa xây những mộng vàng và cuộc sống gia đình. Họ thích cảm thông, ham muốn làm vợ, làm mẹ. Song dù muốn cách thiết tha, họ không làm sao thực hiện ý muốn... Họ không có nhiệt huyết, nghị lực để thực hiện công việc làm thường nhật. Họ cảm thấy cần để hồn chìm lặn trong đời mơ, bể muộn, suối ái, sông tình.
C) Già hàm. Người tâm sự quá ư đầy ứ, họ ưa thích tìm người thân mật để bộc lộ. Vì non ý chí họ không giàu tự chủ và do đó hễ cảm xúc ồ dậy trong tâm hồn là họ tuôn xả tâm hồn mình ra. Đối với chị em bạn gái, họ thường than thân trách phận, họ bộc bạch những nỗi khổ đau, những cảnh cô độc khó khăn mà họ gặp trên đường đời. Có khi họ diễn tả sự thèm khát cuộc sống hôn nhân một cách đảo ngược, oái oăm bằng những câu "Chị có đôi bạn cực quá! Con cái đùm đề. Như tôi một mình, không chồng con gì hết, khỏe..." Đó không phải họ hãnh diện với địa vị của mình mà cách gián tiếp và thầm kín họ diễn tả nhu cầu muốn lập gia đình của mình. Nhu cầu này nằm tận trong tiềm thức mà họ không biết.
D) Ích kỷ mà cũng bác ái. Thiệt lạ! Người bạn gái vừa có óc ích kỷ vừa có tinh thần bác ái. Đối với phái yếu và đối với phái nam cao tuổi hơn họ, họ thường tỏ ra ích kỷ. Họ thích lãnh hơn là cho. Khi bàn luận họ cũng ưa vạch lá tìm sâu, những câu hạ thấp nhất. Nhận thấy mình cô đơn, bạc phận họ lo thu trữ tiền của cho riêng mình, lo riêng cho mình về mọi phương diện. Đối với các hạng người trên, nhiều khi họ tỏ ra tàn nhẫn trong lời nói hay hành vi nữa. Dưới mái gia đình họ cũng không mấy rộng lòng đối với cha mẹ anh chị em như lúc còn ấu trĩ hay như người gái có đôi bạn. Họ thường có rương trấp riêng, có phòng riêng. Trong đó họ quy tụ đủ các thứ đồ vụn vặt. Họ sắp đặt mọi vật có thứ lớp và coi cái gì của mình cũng quý như vàng. Song với vài hạng người được họ đối đãi với quảng tâm là các con trẻ và các bạn trai còn duyên sắc. Họ có óc bác ái với con trẻ vì bản năng làm mẹ của họ thúc đẩy họ. Họ thấy cần tuôn sổ tình mẫu tử của mình ra. Lúc các trẻ con quây quần bên họ, họ tỏ ra hiền diệu, âu yếm. Họ hay tặng chúng đồ ăn, vật uống và nựng nịu, vuốt ve chúng như một bà mẹ cưng con. Họ nhiều khi lấy làm khoái trá trong việc bồng ru con nít của kẻ khác. Rồi khi vắng bóng các con trẻ lòng họ thấy nao nao buồn.
Đối với bạn trai đồng niên có nhan sắc, duyên dáng thì dĩ nhiên họ giao tiếp cách nồng hậu và quảng đại. Thường không phải họ ngụ ý xấu bậy song bởi có hướng chiều tự nhiên về phái mạnh họ nghe trong người dậy lên cả một mùa sung sướng khi được đàm thoại với bạn trai. Cửa lòng họ dễ dàng mở ra đón lấy những đòi hỏi của các người này. Và mỗi khi có dịp hy sinh để bạch lộ hảo tâm của mình, thì họ lấy làm hạnh phúc.
E) Kỳ quái. Bởi mất quân bình nội tâm, bởi tâm tính bi quan, mơ buồn, lãng mạn nên trong cuộc sống xã hội người bạn gái già có nhiều thái độ, cử chỉ, lời nói khác thường. Không phải họ muốn lập dị. Song tự nhiên con người họ diễn lộ ra dưới nhiều hình thức kỳ quái. Họ đi đứng thiếu tự nhiên. Họ ăn nói cầu kỳ, đặc biệt. Ngần ấy cái kỳ quái ngoại thân chứng tỏ rằng họ không có sự điềm đạm tâm hồn và vì đó không có sự trầm tĩnh bên ngoài. Họ kỳ quái nhưng không quan tưởng đến việc tự kiểm để hoàn thiện. Họ tự coi mình là một tiểu "vũ trụ". Họ chỉ biết có mình. Sống giữa xã hội họ không lo hòa mình vào cuộc sống đoàn thể. Họ tự nhiên lo sống biết lập. Những cử chỉ, hành vi, lời nói của họ chướng mắt kẻ xung quanh hay không, mặc kệ. Vì thế trong cảnh sống xã hội họ gây rất nhiều ác cảm và nhiều khi một cách vô tình. Cả đến cha mẹ anh chị em, dưới hiên gia đình nhiều khi cũng bực mình với họ. Song khi suy xét kỹ nguyên do của các tính kỳ quái này, người ta thấy họ phần nhiều vô tội. Bởi lẽ là họ tự nhiên nghèo ý chí, thiếu tự chủ và bởi không đặng thỏa mãn về sự đòi hỏi của sinh lý, không chiếm đoạt được mục đích cao cả là làm mẹ nên con người họ thường bị dao động, bất an và vì đó thường diễn lộ ra không bình thường, kỳ quái.
Tóm lại, trên thang xã hội phái yếu có những bạn gái sống cảnh đời cô đơn, buồn tủi không phải vì họ hy sinh sống khiết bạch như những nữ tu, không phải vì thiếu năng lực lưu truyền nhân loại song vì kiếp liễu bồ đen bạc. Dưới bóng mặt trời họ là những trái tim héo. Họ lôi kiếp đời có lẽ trong chờ đợi mòn mỏi. Họ là những tâm hồn đáng thương hại.
4 - Còn Tâm Lý Những Nữ Tu Ra Sao?
Lya Berger đã phải viết một quyển sách riêng để bàn luận và ca ngợi công dức của những bạn gái tự hy sinh thân bồ liễu, sống độc thân để phục vụ đời sống thiêng liêng và xã hội. Qua mọi không gian và thời gian để có những tấm thân bồ đào lánh xa trần tục để tu tâm, dưỡng tính và phụng sự nhân loại. Nhưng dù tu trí, các bạn gái ấy vẫn cũng là con người và bởi có cảnh sống đặc biệt nên họ có một tâm lý đặc biệt. Chúng ta nên tìm hiểu sơ qua.
Trước hết chúng ta nên tìm hiểu hai chữ nữ tu này hầu hết các bạn gái tu trì trong bất cứ tôn giáo nào khi họ thoát ly gia đình sống một nơi công cộng có kỷ luật chung, có người điều khiển chung và đều nhắm một lý tưởng nào đó. Muốn am hiểu chân lý các bạn gái tu hành ta nên chia ra làm ba hạng.
A) Hạng chân tu. Tức là những tâm hồn cao cả. Giữa gia đình tiệc xuân đang đầm ấm Nàng âm thầm gạt lệ lén ra đi Nhắm tương lai không hẹn ngày về Tìm nhà thánh chôn vùi đôi má phấn Họ cũng có duyên sắc, cũng đầy hứa hẹn ở ngày mai song bởi lòng giàu có hy sinh, họ xa lánh cõi trần tục để gởi thân nơi chốn tu trì, hầu giữ lòng băng tuyết, luyện tâm sữa tánh để theo chân Phật, noi gương Chúa và phụng sự nhân loại cách đắc lực hơn. Bao nhiêu khoái lạc của cuộc đời họ có quyền hưởng, bao nhiêu mộng vàng tươi đẹp về cuộc sống gia đình họ đều xây dựng. Nguồn yêu đương xuân thì trào dậy trong tâm hồn, họ bắt chước về đối tượng cao cả là Phật, Trời hay những đức tính tốt đẹp. Bước chân vào cõi tịnh tu hành họ cảm giác nhẹ như cánh bướm xuân. Họ cảm thấy mình lạc vào cảnh thần tiên, nơi đó họ chuyên tâm trang sức tâm hồn cho trong sạch, quý đẹp. Lý tưởng của họ là đắc đạo. Bởi thật tâm nhắm lý tưởng nên họ có một năng lực đàn áp những tiếng rên la của ái tình phàm tục, những giọng gào rống của nhục dục và các quyến rũ vật chất khác. Họ thánh hóa ái tình mình. Họ chuyển hóa tình mẹ nhân loại. Họ coi đấng cao cả và nhân loại như ái tình thánh đức của mình và họ huy động toàn lực mình để hy sinh, phụng sự nhân loại như mẹ giàu tình yêu đối với con cái. Người ta gọi là những bậc chân tu. Đầu não họ không bị ám ảnh bởi những ý tưởng ô uế. Óc họ sáng suốt. Trí tuệ nhanh bén. Phán đoán ngay thẳng. Lương tri lành mạnh. Ý chí nhờ sự triền miên cố gắng duy trì, dần dần cương nghị hơn. Các dục tình xấu bị lý tưởng cao cả uy hiếp. Những ước vọng hướng về điều thiện. Não tưởng tượng không bị tổn thương đối với những mơ ước dơ bẩn. Trí nhớ của họ sâu sắc thêm lên. "Cuộc sống tâm thần của họ được lạc quan, dễ thương, đáng phục. Hình dung họ bộc lộ trạng thái tâm hồn băng tuyết khiến mắt phàm có ý nghĩ rất tốt về họ. Thi sĩ Hàn Mặc Tử trước khi ly trần, với giọng văn chân thành, cảm động đã gọi họ là những "Thiên thần của Trời" (anges de Dieu). Về phương diện xử thế, họ nhờ có ái tình thánh hóa đã dẫn dụ bao nhiêu tâm hồn mà họ giúp đỡ. Len lõi giữa các cuộc hồng trần mà quả tim họ không bị hoen ố. Nó giống như đóa sen tươi nở giữa hố lầy: " gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Chính họ là bàn tay thoa dịu vết thương đau của loài người. Ước gì có những tấm liễu bồ một khi thoát ly gia đình để tu niệm hãy có ý tưởng tu trì cho chính đáng. Đừng như những hạng mà chúng tôi đề cập dưới đây.
B) Hạng trốn đời. Trong bất luận tôn giáo nào cũng có người bạn gái gởi đời son phấn vào tu viện chỉ vì chán đời. Họ cảm thấy yếu đuối không tự lập nổi trên cuộc sống. Họ thấy trường đời có nhiều thực tế chua chát quá, có nhiều thử thách cần một sức ăn chịu mạnh mẽ mới mong vượt thăng. Họ muốn lánh xa ách chồng con, các việc nội trợ bận rộn. Hay vì cuộc tình duyên dỡ lở, bởi:
Lỡ ra mới biết trắng đen.
Làm thân con gái một lần mất trinh.
Chán chường cho chị chưa chồng.
Lung lay lá liễu lạnh lùng lẻ loi.
Tâm tình tan tác tả tơi.
Nổi niềm ngao ngán nghĩ người ngẩn ngơ.
Bộ máy sinh dục của họ đã nẩy nở và thành thục. Nguồn cảm của họ theo đà phát triễn sinh lý càng reo dậy ồn ào. Bản năng sinh dục của họ tự nhiên đòi hỏi thỏa mãn chính đáng trong đời sống hôn nhân, khát vọng làm mẹ lúc nào cũng khiến đầu não họ bị ám ảnh bởi cảnh sống gia đình êm ấm, sướng vui bên người chồng đức hạnh và gần gũi đứa con ngoan nết quý yêu. Thế mà họ vẫn cảnh buồng đơn gối lẻ. Họ là hạng người "đáng thương hại hơn là đáng quở trách" như Paul Foulquíe nói. Song trong cuộc sống xã hội họ thường là tấm bia để thiên hạ bắn vào những lời sỉ nhục, khinh chê. Những đòi hỏi tự nhiên về mặt sinh dục, những dư luận của người đời, những cảnh tượng trên bẹo, kích thích dâm tính trong xã hội, những sách báo, phim tuồng khiêu dâm, những câu chuyện lả lơi, khả ố..v..v... tạo cho bạn gái lỡ thời một cảm giác tâm lý kỳ lạ và phức tạp phi thường. Trước khi bàn qua tâm lý họ, chúng ta nên dè dặt nói rằng: nếu khi thấy mình sống cách lẻ loi, suốt đời đành son tàn phấn lạt mà họ thiết tưởng hóa cuộc đời, chuyển ái tình thành tình yêu nhân loại, đem hết tâm lực phục vụ đồng bào, đồng loại như những tâm hồn độc thân mà Lya Berger ca ngợi trong quyển "Le vaste champ du célibat féminin" thì tâm hồn họ rất nhẹ nhàng, băng tuyết, thảnh thơi, tốt đẹp, thánh đức. Song nếu họ không có lý tưởng để phụng sự mà cứ chạy theo sức khao khát của ái tình, của nhục dục tự nhiên thì họ phải cảnh đời vô song khốn cực về đường tinh thần. Bởi không đặng thỏa mãn về nhu cầu sinh lý, bởi không thu hút những lý tưởng cao cả nào, con người bạn gái mất hẳn quân bình và thường xuyên dao động. Họ không còn sự tươi trẻ hồn nhiên, đơn sơ của tuổi ấu trĩ. Họ cũng không có tấm lòng mênh mông rộng lớn của người mẹ hiền từ. Tâm hồn của họ rạo rực, ngột ngạt dưới sức đè bẹp của ái tình, của nhục dục bị dồn nén. Thành lũy của luân lý, của dư luận, của lương tâm chận đón không cho tìm sự yêu đương bất chính. Còn sự yêu đương chính đáng thì vì tự nhiên xấu số, không đủ khả năng cung hiến cho những lòng trai. Và giông tố ái tình cứ luôn gào thét, gào thét... thì bạn tưởng họ là người thế nào. Phải chi là một bạn trai già thì còn trông cậy mãnh liệt của ý chí đàn áp những lượn sóng nhục dục. Họ là phái yếu, tự nhiên nghèo nàn ý chí mà cũng tự nhiên rất giàu tình cảm, tưởng tượng nó làm mồi cho nhục dục giày xéo tha hồ. Đầu não họ thường bị ám ảnh bởi những ý tưởng sặc sụa mùi dâm uế. Họ thường tưởng tượng ái ân của đêm tân hôn, những phút giây thần tiên của việc chăn gối. Trong câu chuyện thỉnh thoảng họ đặt những câu hỏi khiêu gợi việc trăng hoa. Họ cũng ưa đề cập vấn đề nam nữ và lấy làm thích thú khi xem các phim tuồng, khi đọc sách báo về việc giao cấu. Họ nghe một nhu cầu gay gắt thúc đẩy họ tìm gặp những bạn trai để, nếu không tỏ thân tình ra được, thì ít nữa ngó liếc dung dáng bạn trai, cũng lấy làm thỏa mãn. Chúng tôi có gặp gỡ một người bạn gái lỡ thời nọ nhiều lần trên một con đường lộ kia, đứng hàng giờ để nhìn cách say mê, đắm đuối những bạn trai tụ hội nhau để bàn luận. Cũng chính bạn gái già ấy nhiều lần cười chúm chím, cười mà không nói tiếng gì, cười cách khoái trá trước bạn trai nào ăn mặc xinh lịch, đi ngang qua trước cửa nhà nàng. Nàng không lố lăng chọc ghẹo, nàng không táo bạo đòi hỏi tình yêu của các bạn trai nhưng quá khao khát sự sống chung của gia đình nàng coi việc ngắm nhìn những người đồng niên khác giống là một nhu cầu phải làm thỏa mãn. Thiệt ra không phải người bạn gái già nào cũng như người chúng tôi kể trên. Song đa số những gái lỗi thời, ế ẩm đều bị bản năng làm mẹ, đều bị nhục dục làm mất quân bình nội tâm, thúc đẩy tìm bạn trai và khiến sinh ra nhiều quái tật đáng tiếc.
Vài Đặc Tính Của Bạn Gái Già
A) Bi Quan. Phần đông các bạn gái già không ưa thích xã hội. Họ nhìn xã hội đầy những ác tâm. Họ thấy người đời hất hủi họ và vì đó họ thù hằn những kẻ sống xung quanh mình. Lòng bi quan đối với xã hội của họ, căn cứ trên bi quan họ đối với mình. Họ tự nhiên cảm thấy mình xấu xí, mình sinh vào một ngôi sao xấu nên từ thân xác đến thời cơ cái gì cũng xấu hết. Nhưng dù cảm xấu, họ không thôi làm dáng. Họ đã mất nhiều thời giờ trước cảnh gương để "luyện sắc và luyện duyên". Công việc họ làm có mục đích thu hút phái mạnh song trong thâm tâm bao giờ họ cũng tự cảm xấu xa! Thật là tâm lý quái lạ.
B) Buồn mơ. Mức cùng của người nữ là làm vợ và làm mẹ. Người bạn gái lỡ thời không đi đến mục đích tự nhiên này và cũng không được một lý tưởng nào thu hút nên tâm hồn bấp bênh như cánh chim chiều mưa gió bạt. Trong cảnh sống hàng ngày họ có thể có rất nhiều giây phút thả hồn mơ mộng viễn vông. Hơn các bạn gái khác, họ ưa xây những mộng vàng và cuộc sống gia đình. Họ thích cảm thông, ham muốn làm vợ, làm mẹ. Song dù muốn cách thiết tha, họ không làm sao thực hiện ý muốn... Họ không có nhiệt huyết, nghị lực để thực hiện công việc làm thường nhật. Họ cảm thấy cần để hồn chìm lặn trong đời mơ, bể muộn, suối ái, sông tình.
C) Già hàm. Người tâm sự quá ư đầy ứ, họ ưa thích tìm người thân mật để bộc lộ. Vì non ý chí họ không giàu tự chủ và do đó hễ cảm xúc ồ dậy trong tâm hồn là họ tuôn xả tâm hồn mình ra. Đối với chị em bạn gái, họ thường than thân trách phận, họ bộc bạch những nỗi khổ đau, những cảnh cô độc khó khăn mà họ gặp trên đường đời. Có khi họ diễn tả sự thèm khát cuộc sống hôn nhân một cách đảo ngược, oái oăm bằng những câu "Chị có đôi bạn cực quá! Con cái đùm đề. Như tôi một mình, không chồng con gì hết, khỏe..." Đó không phải họ hãnh diện với địa vị của mình mà cách gián tiếp và thầm kín họ diễn tả nhu cầu muốn lập gia đình của mình. Nhu cầu này nằm tận trong tiềm thức mà họ không biết.
D) Ích kỷ mà cũng bác ái. Thiệt lạ! Người bạn gái vừa có óc ích kỷ vừa có tinh thần bác ái. Đối với phái yếu và đối với phái nam cao tuổi hơn họ, họ thường tỏ ra ích kỷ. Họ thích lãnh hơn là cho. Khi bàn luận họ cũng ưa vạch lá tìm sâu, những câu hạ thấp nhất. Nhận thấy mình cô đơn, bạc phận họ lo thu trữ tiền của cho riêng mình, lo riêng cho mình về mọi phương diện. Đối với các hạng người trên, nhiều khi họ tỏ ra tàn nhẫn trong lời nói hay hành vi nữa. Dưới mái gia đình họ cũng không mấy rộng lòng đối với cha mẹ anh chị em như lúc còn ấu trĩ hay như người gái có đôi bạn. Họ thường có rương trấp riêng, có phòng riêng. Trong đó họ quy tụ đủ các thứ đồ vụn vặt. Họ sắp đặt mọi vật có thứ lớp và coi cái gì của mình cũng quý như vàng. Song với vài hạng người được họ đối đãi với quảng tâm là các con trẻ và các bạn trai còn duyên sắc. Họ có óc bác ái với con trẻ vì bản năng làm mẹ của họ thúc đẩy họ. Họ thấy cần tuôn sổ tình mẫu tử của mình ra. Lúc các trẻ con quây quần bên họ, họ tỏ ra hiền diệu, âu yếm. Họ hay tặng chúng đồ ăn, vật uống và nựng nịu, vuốt ve chúng như một bà mẹ cưng con. Họ nhiều khi lấy làm khoái trá trong việc bồng ru con nít của kẻ khác. Rồi khi vắng bóng các con trẻ lòng họ thấy nao nao buồn.
Đối với bạn trai đồng niên có nhan sắc, duyên dáng thì dĩ nhiên họ giao tiếp cách nồng hậu và quảng đại. Thường không phải họ ngụ ý xấu bậy song bởi có hướng chiều tự nhiên về phái mạnh họ nghe trong người dậy lên cả một mùa sung sướng khi được đàm thoại với bạn trai. Cửa lòng họ dễ dàng mở ra đón lấy những đòi hỏi của các người này. Và mỗi khi có dịp hy sinh để bạch lộ hảo tâm của mình, thì họ lấy làm hạnh phúc.
E) Kỳ quái. Bởi mất quân bình nội tâm, bởi tâm tính bi quan, mơ buồn, lãng mạn nên trong cuộc sống xã hội người bạn gái già có nhiều thái độ, cử chỉ, lời nói khác thường. Không phải họ muốn lập dị. Song tự nhiên con người họ diễn lộ ra dưới nhiều hình thức kỳ quái. Họ đi đứng thiếu tự nhiên. Họ ăn nói cầu kỳ, đặc biệt. Ngần ấy cái kỳ quái ngoại thân chứng tỏ rằng họ không có sự điềm đạm tâm hồn và vì đó không có sự trầm tĩnh bên ngoài. Họ kỳ quái nhưng không quan tưởng đến việc tự kiểm để hoàn thiện. Họ tự coi mình là một tiểu "vũ trụ". Họ chỉ biết có mình. Sống giữa xã hội họ không lo hòa mình vào cuộc sống đoàn thể. Họ tự nhiên lo sống biết lập. Những cử chỉ, hành vi, lời nói của họ chướng mắt kẻ xung quanh hay không, mặc kệ. Vì thế trong cảnh sống xã hội họ gây rất nhiều ác cảm và nhiều khi một cách vô tình. Cả đến cha mẹ anh chị em, dưới hiên gia đình nhiều khi cũng bực mình với họ. Song khi suy xét kỹ nguyên do của các tính kỳ quái này, người ta thấy họ phần nhiều vô tội. Bởi lẽ là họ tự nhiên nghèo ý chí, thiếu tự chủ và bởi không đặng thỏa mãn về sự đòi hỏi của sinh lý, không chiếm đoạt được mục đích cao cả là làm mẹ nên con người họ thường bị dao động, bất an và vì đó thường diễn lộ ra không bình thường, kỳ quái.
Tóm lại, trên thang xã hội phái yếu có những bạn gái sống cảnh đời cô đơn, buồn tủi không phải vì họ hy sinh sống khiết bạch như những nữ tu, không phải vì thiếu năng lực lưu truyền nhân loại song vì kiếp liễu bồ đen bạc. Dưới bóng mặt trời họ là những trái tim héo. Họ lôi kiếp đời có lẽ trong chờ đợi mòn mỏi. Họ là những tâm hồn đáng thương hại.
4 - Còn Tâm Lý Những Nữ Tu Ra Sao?
Lya Berger đã phải viết một quyển sách riêng để bàn luận và ca ngợi công dức của những bạn gái tự hy sinh thân bồ liễu, sống độc thân để phục vụ đời sống thiêng liêng và xã hội. Qua mọi không gian và thời gian để có những tấm thân bồ đào lánh xa trần tục để tu tâm, dưỡng tính và phụng sự nhân loại. Nhưng dù tu trí, các bạn gái ấy vẫn cũng là con người và bởi có cảnh sống đặc biệt nên họ có một tâm lý đặc biệt. Chúng ta nên tìm hiểu sơ qua.
Trước hết chúng ta nên tìm hiểu hai chữ nữ tu này hầu hết các bạn gái tu trì trong bất cứ tôn giáo nào khi họ thoát ly gia đình sống một nơi công cộng có kỷ luật chung, có người điều khiển chung và đều nhắm một lý tưởng nào đó. Muốn am hiểu chân lý các bạn gái tu hành ta nên chia ra làm ba hạng.
A) Hạng chân tu. Tức là những tâm hồn cao cả. Giữa gia đình tiệc xuân đang đầm ấm Nàng âm thầm gạt lệ lén ra đi Nhắm tương lai không hẹn ngày về Tìm nhà thánh chôn vùi đôi má phấn Họ cũng có duyên sắc, cũng đầy hứa hẹn ở ngày mai song bởi lòng giàu có hy sinh, họ xa lánh cõi trần tục để gởi thân nơi chốn tu trì, hầu giữ lòng băng tuyết, luyện tâm sữa tánh để theo chân Phật, noi gương Chúa và phụng sự nhân loại cách đắc lực hơn. Bao nhiêu khoái lạc của cuộc đời họ có quyền hưởng, bao nhiêu mộng vàng tươi đẹp về cuộc sống gia đình họ đều xây dựng. Nguồn yêu đương xuân thì trào dậy trong tâm hồn, họ bắt chước về đối tượng cao cả là Phật, Trời hay những đức tính tốt đẹp. Bước chân vào cõi tịnh tu hành họ cảm giác nhẹ như cánh bướm xuân. Họ cảm thấy mình lạc vào cảnh thần tiên, nơi đó họ chuyên tâm trang sức tâm hồn cho trong sạch, quý đẹp. Lý tưởng của họ là đắc đạo. Bởi thật tâm nhắm lý tưởng nên họ có một năng lực đàn áp những tiếng rên la của ái tình phàm tục, những giọng gào rống của nhục dục và các quyến rũ vật chất khác. Họ thánh hóa ái tình mình. Họ chuyển hóa tình mẹ nhân loại. Họ coi đấng cao cả và nhân loại như ái tình thánh đức của mình và họ huy động toàn lực mình để hy sinh, phụng sự nhân loại như mẹ giàu tình yêu đối với con cái. Người ta gọi là những bậc chân tu. Đầu não họ không bị ám ảnh bởi những ý tưởng ô uế. Óc họ sáng suốt. Trí tuệ nhanh bén. Phán đoán ngay thẳng. Lương tri lành mạnh. Ý chí nhờ sự triền miên cố gắng duy trì, dần dần cương nghị hơn. Các dục tình xấu bị lý tưởng cao cả uy hiếp. Những ước vọng hướng về điều thiện. Não tưởng tượng không bị tổn thương đối với những mơ ước dơ bẩn. Trí nhớ của họ sâu sắc thêm lên. "Cuộc sống tâm thần của họ được lạc quan, dễ thương, đáng phục. Hình dung họ bộc lộ trạng thái tâm hồn băng tuyết khiến mắt phàm có ý nghĩ rất tốt về họ. Thi sĩ Hàn Mặc Tử trước khi ly trần, với giọng văn chân thành, cảm động đã gọi họ là những "Thiên thần của Trời" (anges de Dieu). Về phương diện xử thế, họ nhờ có ái tình thánh hóa đã dẫn dụ bao nhiêu tâm hồn mà họ giúp đỡ. Len lõi giữa các cuộc hồng trần mà quả tim họ không bị hoen ố. Nó giống như đóa sen tươi nở giữa hố lầy: " gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Chính họ là bàn tay thoa dịu vết thương đau của loài người. Ước gì có những tấm liễu bồ một khi thoát ly gia đình để tu niệm hãy có ý tưởng tu trì cho chính đáng. Đừng như những hạng mà chúng tôi đề cập dưới đây.
B) Hạng trốn đời. Trong bất luận tôn giáo nào cũng có người bạn gái gởi đời son phấn vào tu viện chỉ vì chán đời. Họ cảm thấy yếu đuối không tự lập nổi trên cuộc sống. Họ thấy trường đời có nhiều thực tế chua chát quá, có nhiều thử thách cần một sức ăn chịu mạnh mẽ mới mong vượt thăng. Họ muốn lánh xa ách chồng con, các việc nội trợ bận rộn. Hay vì cuộc tình duyên dỡ lở, bởi:
Lỡ ra mới biết trắng đen.
Làm thân con gái một lần mất trinh.
Họ oán ghét cuộc đời, tìm nơi tu hành êm dịu. Nhà tu đối với họ không có nghĩa là nơi hy sinh để phụng sự mà là nơi nương gởi tấm thân liễu bồ tự ti mặc cảm, bạc nhược trốn trách nhiệm và che lấp cảnh đời phấn lạt hương tàn: chày kinh giống tỉnh giấc Vu-san. Tay khoác áo nhà tu, tâm hồn họ vẫn là tâm hồn trần tục. Mặc ngoài họ ra dáng điệu hiền lương, lúc nào cũng như cầu Trời khấn Phật. Song bên trong họ là cả một biển sóng cuồn, cả một hỏa diệm sơn trào tràn những khát vọng về cuộc đời xác thịt, vật chất. Bởi không có lý tưởng tu trì chi phối, ái tình của họ gào thét và tìm đối tượng để bám lấy. Đầu não họ nhiều phen bị vây hãm bởi những mơ vọng dâm ô. Song các mơ vọng này không tiến đến thực hiện được vì bị thành lũy dư luận ngăn đón. Chúng tôi nói dư luận chớ không nói đến lương tâm vì có thể họ chà đạp lương tâm để tư tưởng những điều tội lỗi. Bản năng sinh dục tự nhiên la ó đòi hỏi sự thõa mãn trong họ, hơn nữa ngoài cuộc đời có những quyến rủ họ vì do sống cảnh bất an từ nội tâm đến ngoại thân. Tuy nhiên dù tâm hồn quá bị dao động họ dần dần dưới mái nhà tu có thể tự trấn tĩnh bằng sự chán chê cuộc đời. Sự trấn tĩnh này chỉ có giá trị tiêu cực là khiến họ tạm thời vượt thăng những đòi hỏi khoái lạc chớ không giúp họ sống hạnh phúc dưới hiên tu viện. Bởi lẽ là khoái lạc không giúp họ có lý tưởng tu hành cao cả. Họ không quy hưởng các ước vọng ái tình và lòng hy sinh làm mẹ của mình về một mục đích phục vụ Đấng toàn năng hay nhân dân quần chúng. Hạng tu này nếu những bề trên tu viện biết rõ thì nên, hoặc giúp họ trở thành những bậc chân tu nói trên, hoặc cho họ về thế gian lập gia đình. Ở địa vị của họ, họ không xây dựng cho kiếp sống mình giá trị xứng đáng cả. Tu, họ tu không đắc đạo. Them thế gian, họ không tự thõa mãn được. Tâm hồn họ quá ư dồn nén, bực bội, đa thương. Họ vừa sống với khổ tâm vừa mỗi ngày chịu cảnh cực khổ của nhà tu mà không mong một tương lai nào. Theo Nguyễn Tuân họ là những ngày tự tử đi một ít. Và dĩ nhiên kiếp sống của họ là kiếp sống ăn ruồng, ăn rút xã hội cách đáng ghét. Nếu họ lý tưởng hóa cuộc đời, hay hoàn tục để lập gia đình thì đời họ không khác những bạn gái già bàn luận trên. Tâm hồn luôn thơ mộng.Dục tình thường gào thét. Óc tưởng tượng bao la. Não nhớ dần cùn mằn vì các lý tưởng hắc ám luôn công hãm cảnh sống xã hội đối với họ là sa mạc vắng tanh. Họ đâm ra bi quan, cau có với chị em xung quanh. Đời họ vì đó là một cuộc đời không ra gì, hại cho mình mà không bổ ích chi cho kẻ khác.
C)Tu nước đôi. Có một thứ nữ tu đáng tiếc hơn hạng trốn đời nữa là hạng tu nước đôi. Đem kiếp liễu bồ chôn vùi dưới mái tu viện, họ không có lý tưởng như những người chân tu bàn trên. Tu đắc đạo hay không họ bất chấp. Mục đích của họ là một mặt khoác lốt tu để có một địa vị xã hội, để khỏi lo nghèo đói, để được xã hội kính nể giúp đỡ, mặc khác dùng địa vị của mình để tìm nguồn vui trong sóng tình biển ái cách thầm kín và theo họ rất có hiệu lực! Thứ bạn gái tu nước đôi này người ta dễ dàng nhận định. Dù đã cạo đầu, dù trang sức theo kiểu tu hành, dù có lời khấn giữ các nhân đức theo luật tu, họ vẫn làm dáng, làm điệu, vẫn tìm cách điểm tô con người mình cho "đẹp". Họ có một đường lối tu riêng. Họtu sao cho khỏi bị tu viện trưởng trục xuất thôi. Họ cố gắng làm chùng lén bất cứ cái gì mà cá ý họ đòi hỏi. Thân xác họ ở chốn tu hành song tâm hồn họ lang bạt ngoài thế gian. Cách đi đứng, nói năng, hành động của họ nhuộm màu sắc phàm tục. Quan sát kỹ họ, người ta có thể nhận ngay rằng họ đã lạm dụng chiếc áo nhà tu để làm những điều bất đáng. Và sở dĩ họ có dung thể bên ngoài như vậy là tại bên trong họ có một nguồn tâm lý kỳ biệt. Họ không hâm mộ việc hãm mình luyện tánh hay việc tụng niệm cầu kinh. Những bổn phận họ nơi tu viện họ chán ngắt và thi hành như người có xác mà không hồn. Họ cũng không quan tâm rèn luyện tinh thần. Các tài năng tinh thần họ không phát triễn mà có khi bị hao mòn bởi những tư tưởng ô uế theo sức lôi cuốn của tình dục lúc nào cũng được kích thích. Bản năng làm mẹ của họ thúc đẩy họ khát vọng hạnh phúc gia đình. Dục tình xác thịt mà là người ai cũng có, lại rất phong phú ở họ. Nó được họ nuôi nấng bằng những phút nhàn rỗi, chán đời nhưng mơ khát gặp gỡ những kẻ tu trì khác phái. Việc gặp gỡ này cho nhiều kẻ biến thành một lẽ sống. Họ gặp gỡ không phải là để làm gì đặc biệt mà để nói chuyện khào, nói chơi giỡn, lời qua tiếng lại và có khi có thái độ đỏng đảnh lả lơi nữa. Những cảnh sãi vãi bàn luận chuyện đạo, chuyện đời, chuyện tình, chuyện nghĩa mà Nguyễn Cư Trinh tả cách mỉa mai, bay bướm trong những tu viện cổ kim. Người bạn gái tu nước đôi nếu không tìm lạc thú trong việc đàm đạo với kẻ khác thì cũng tìm sung sướng trong việc giúp đỡ các kẻ này. Họ ưa tặng quà này quà nọ. Thường tu trì thì khó khăn nhưng bởi có "lối tu riêng" nhưng họ không nghèo lắm, họ có của tư riêng để dành tặng ai mà họ mến thích. Khác hẳn bạn gái dậy thì, họ có ái tình thường rất ích kỷ. Hiến tặng ai đồ vật gì thì họ ngụ ý kẻ thọ lãnh phải trả lại cho họ tình yêu, hay lòng biết ơn đượm màu tình nghĩa. Giá phải gặp cảnh "cho thì nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu" thì đối với họ "yêu là chết trong lòng một ít". Họ nghe thống khổ, hờn giận oán ghét và tủi thân. Trong câu chuyện thường nhật, họ rất hay bàn những chuyện đời, những chuyện tình tứ, nhất là họ hay đề cập đến phái mạnh. Ai họ mê khoái nhất thường họ hay hỏi thăm, khen ngợi, hay có khi giả chê, giả không biết để người khác bàn đến, và nhờ đó họ nghe... khỏe.
Khi bản năng sinh lý của họ gào thét đến cực điểm mà mãi bị dồn ép và không được quản trị bởi lý tưởng hay nhân đức, họ tìm cách thỏa mãn các tình dục khác như nóng giận, thù oán. Hẳn bạn đã thấy nhiều nữ tu mặc áo nâu phục song nổi tam bành như hổ cái. Họ đi xành xạch, miệng đay nghiến và nói sôi bọt cua. Nhiều khi họ đánh vả chị em dưới quyền mình cách tàn nhẫn như một lực sĩ. Đó là chưa kể đến những châm biếm, cay chua móc lò cao thấp mà vì có địa vị ưa thế họ đã khiến bao nhiêu kẻ dưới quyền chịu cách đau khổ, nhẫn nhịn đến gần bể tim gan. Song con lợn của Epicure trong người họ, bởi không có lý tưởng chân tu, lúc nào cũng kêu réo, đòi nhảy khỏi chuồng để làm xằng. Vì thế người ta thấy có không ít nữ tu đã giao thiệp với phái mạnh cách khả nghi. Cũng không ít kẻ trong những phút yêu điên bán rẻ đức khiết bạch của mình để rồi cả một đời hối hận. Và đa số các bạn gái tu nước đôi thường có những cuộc lạm giao sai lầm. Bởi muốn bấu cứng chiếc áo tu trì họ không muốn mình bị lôi cuốn theo ngọn sóng triều nhục dục bằng việc giao cấu. Họ tìm kết bạn với những chị em "đồng chí hướng" với mình. Tình lan giao của họ thường không đượm màu xác thịt. Chúng tôi không dám nói họ nhiều lúc cũng đả động với nhau cách chẳng lành, hoặc thủ dâm với nhau, tuy điều này không phải là không có được. Song trong cuộc giao tiếp bè bạn nhiều khi họ lân la quá lố, họ coi bạn gái của mình như một thứ tình nhân, "tình lang" trong cơn dậy tình, họ có những cái hôn hít, vuốt ve đượm màu xác thịt khả ố. Trong lúc bạn tâm giao của họ xa vắng họ viết những bức thư tình không kém giọng ái ân âu yếm của những bực trai tài giỏi rồi gởi cho gái sắc. Rồi khi trùng phùng, họ bàn luận cùng bạn tình với nguồn sướng vui vô bờ bến. Họ không tiếc lời để nói những câu yêu yêu, thương thương cách mê ly, đắm đuối. Cuộc tu trì của họ vì đó hỏng và hỏng. Việc đắc đạo đã đành là mây khói, họ còn tàn hại thể xác tâm hồn mình trong những mơ mộng không được thỏa mãn. Nếu không tìm được chí hướng tu hành chính đáng, nếu không có ý chí kềm hãm dục tình, sau cùng họ sẽ "nhảy rào" hoàn tục "ngả mặn" trong cuộc đời vô song trụy lạc. Chừng đó đời họ có thể là cuộc đời "bỏ đi" và đáng than tiếc những mảnh đời dưới mái hồng lâu.
Tóm lại những bạn gái đem kiếp đào hoa gởi nơi tu viện không có một tâm lý giống nhau như đúc. Tâm lý của từng người tùy tình huống tu trì tư biệt của họ. Ngoài ra hạng có lý tưởng cao cả, tự mình hy sinh tấm thân bồ liễu đầy nhan sắc, đầy tương lai ở ngày mai đề phục vụ đấng cao cả, quần chúng, ngoài hạng này, những bạn gái đi tu vì muốn trốn đời, tu nước đôi thường có tâm hồn đáng than khóc. Có một linh mục Việt Nam cao tuổi, thánh đức nói với chồng tôi "Họ tu thế ấy, khốn nạn đời này mà cũng khốn nạn đời sau". Ngài nói rất chí lý. Dưới mái nhà tu cái lớp cà sa hay áo thâm dài bao oai quyền gì, những vật ẩm thực chốn cơm chay dưa muối mà sung sướng gì. Thế mà họ khư khư buộc mình vào đó để gọi là sống khỏe "nơi ấm cúng". Khi có lý tưởng chân tu thì lý tưởng của điệu sống ấy là diệu kế để đắc đạo. Bằng không có đường lối tu trì và quá thèm khat thế gian thì nên sống giữa cõi phàm tục thì hơn. Chốn tu trì là chốn thánh, là nơi đặc biệt của những tâm hồn siêu quần bạt chúng, giàu lý tưởng, giàu ý chí, hy sinh để những trái tim chán đời, những con tôi lạm dụng để làm những việc ác động trời và che mắt thế gian bằng lớp áo cà sa thánh đức giả hiệu. Có quan niệm tu trì bất đáng như vậy, là ngay ở cuộc thế họ chuẩn bị cho mình những thống khổ và ở các cuộc đời vị lai bên kia cái chết. Tu như vậy theo tác giả quyển Sãi vãi là tu lối "tiểu nhân": "tu và địa ngục". Lối tu của mình, nhân gian không thuận và lòng trời đất cũng bất mãn. Giá nến muốn đánh hỏng cuộc đời mai hậu bên kia thế gian đi, trụy lạc còn nhẹ tội hơn. Núp thiền môn, bóng chùa như vậy là tạo nguồn thống khổ cho mình mà còn làm ố rỉ nơi tu trì thánh thiện.
Giá muốn kể sơ những nét tâm lý đặc biệt của hạng nữ tu chân thật và hạng nữ tu giả hiệu, người ta có thể kể:
A. Các Hạng Chân Tu.
a) Đơn giản. Những bạn gái có niềm tu hành chân chính dưới mái tu viện hay khi len lỏi trong cuộc đời, bao giờ cũng có một tấm lòng và một ngoại thân đơn giản. Họ không có những ý tưởng cầu kỳ, kiêu hãnh, làm dáng kẻ cả. Trong khi giao thiệp, họ nói năng hay có những thái độ tự nhiên, chất phác, thật thà. Chính sự đơn giản này là vẻ đẹp khó tả của họ. Họ đã thoa dịu bao vết thương lòng người phàm tục bằng những lời khuyên lơn, an ủi đơn sơ mà rất thu hút, đắc nhân tâm.
b) Hy sinh tận tình. Tình yêu mẫu tử của họ được thánh hóa và phóng đại. Họ đem nỗi lòng mình trang trải ra cho đồng loại. Họ tận tụy hy sinh giúp đỡ kẻ khác mà thường không kể hao tốn sức lực, thời giờ, tiền của. Sự hy sinh của họ có tính chất phổ biến và thương tuôn đổ trên những người xấu số sống vất vơ bên lề xã hội. Họ biết tự chủ khi ngh3 khó chịu trong mình mà có kẻ đến kêu van giúp đỡ. Họ không phụng sự theo tình cảm, vui giúp, buồn thôi. Tính hy sinh của họ bộc lộ đều đều, chan chứa.
c) Vui tươi. Cõi lòng họ đượm nhuần hương vị tươi vui. Họ thấy việc tu trì có nguồn hứng thú tinh thần đặc biệt. Có khi thân xác tiều tụy vì cảnh khổ vật chất song linh hồn họ vẫn khoái sướng vì nó đầy thánh đức. Họ cảm thấy đời họ có giá trị ở chỗ can đảm hy sinh đôi đời má phấn để phụng sự đấng cao cả và đồng loại. Nguồn vui thấm sâu trong tâm hồn phát lột ra trên khuôn mặt lúc nào cũng điểm những nét cười hồn nhiên, hoa nở. Người ta đọc qua đôi mắt và đôi hàm tiếu của họ những đặc sắc thanh quý của một tâm hồn thoát tục, cao cả.
d) Lòng đạo hạnh. Bởi có lý tưởng cao cả về việc tu hành, nên họ gom toàn lực mình vào các việc đạo đức. Lương tâm họ giữ luôn như giọt sương đầu ngày. Họ ưa thích việc trầm niêm, cầu xin, khấn vái. Các công việc, cử chỉ, lời nói và tâm tưởng họ quy tụ vào đức ái thân ái nhân. Đời của họ là một làn hương tinh bạch, là một câu kinh dài dàng lên thờ lạy, ca ngợi, cám ơn, khấn vái đấng huyền diệu thế cho bao nhiêu người trồi hụp trong tội lỗi. Lòng đạo hạnh này chi phối họ từ trong đến ngoài. Cách đi đứng, nói năng họ luôn tỏ ra thái độ siêu nhiên, êm dịu, hiền từ thánh đức. Thấy họ, người ta có cảm tưởng thấy những bực thiên thần đầy ơn cao cả tự trời rơi xuống để an ủi loài nhân nơi thống khổ này.
e) Siêu thoát. Mục đích tối cùng của đời người họ không đặt trong đống vật chất của người phàm chen lấn giành giựt. Họ nhắm hạnh phúc bên kia biên giới thời gian. Họ trông đợi phần thưởng công bình của bàn tay tạo hóa ban phát. Bởi có nhân sinh quan như vậy nên họ không bận tâm vì những của cải phàm tục. Họ đã đành không làm tốt làm duyên. Mà cũng không quan tưởng đến việc ăn uống hay thu trữ tiền của. Họ để tâm hồn nhẹ nhàng bay như áng mây trên không trung. Họ chỉ lo tu hành cho đắc đạo, lo hy sinh cho nhân loại và phú các vấn đề vật chất mặc ai khác chăm lo. Hay giá họ có trách nhiêm về vấn đề này, họ cũng không quá băn khoăn. Họ tin tưởng nơi trời phật và chuẩn bị cuộc sống các thản nhiên. Tâm hồn họ là tâm hồn siêu thoát, cao cả. Tâm tưởng họ nhờ đó cũng như cánh chim bằng lướt gió, lánh xa mọi ô uế của trần gian.
B. Các Nữ Tu Giả Hiệu. (Trốn đời và nước đôi)
a) Kiểu cách. Một bạn gái tu giả dối, bạn có thể nhận định được ngay ở thái độ kiểu cách của họ. Lối đi đứng, giọng nói chuyên, thái độ hành động của họ không có nét tự nhiên, đơn giản. Chúng có cái gì lập dị, cầu kỳ, khiến thiên hạ chú ý. Những nét kiểu cách bên ngoài của bạn gái tu giả hiệu chỉ là những hình thức của tâm hồn kiểu cách của họ. Trong tâm não họ có những ý tưởng kiêu căng. Họ hãnh diện tự đắc với chức vị của mình. Họ muốn cho các kẻ khác trọng phục họ. Họ tự nhân mình là thứ người riêng, là những phần tử tinh hoa gạn lọc ra khỏi xã hội ô uế. Bởi đầu não kiêu hãnh như vậy, nên, hoặc vô tình, hoặc hữu ý, họ ăn nói, đi đứng các "siêu quần bạt chúng" và do đó họ gieo cảm tưởng xấu ở kẻ xung quanh. Cũng chính họ là những kẻ bắt đạo họ đắc lực nhất mà không hay biết. Nhìn thấy họ, quần chúng - mà đa số phán đoán nông nổi - in trí xấu đạo họ và cho rằng đạo họ đã cấu thành những người như họ! Tai ác chưa?
b) Ích kỷ cách đáng ghét. Mặc dù mang lốt áo tu, họ chỉ biết phụng sự cá nhân mình. Họ lo ăn bám xã hội lấy làm khoái trá trong sự thu trữ tiền của. Khi có phận sự hy sinh cho nhân loại họ trốn tránh hay phụng sự cách bất đắc dĩ. Họ là những người trọng phú khinh bần cách đáng ghét. Người ta thường thấy họ vui mừng phở lở giúp kẻ giàu có, chức quyền hay kẻ đem cung phụng cho họ quả ngon, bánh ngọt. Người ta cũng thấy thường họ hách dịch, mắng rấy kẻ cơ bần, đói rách, lang thang. Họ diúp đỡ người theo bản năng tình cảm, chớ không theo lý trí hay lòng nhân của tôn giáo họ chỉ dạy.
c) Buồn man mác. Bởi không thấy khoái lạc trong cảnh tu hành, bởi không có mục đích tối cùng là hạnh phúc đời sau, mà chỉ lo tìm lạc thú ở trần gian, tìm cách miễn cưỡng ngược ngạo, chân đặt trong nhà tu mà mắt ngó khoái lạc giữa biển đời, nên nhiều phen cõi hồn họ buồn man mác, lâm ly. Những đòi hỏi của xác thịt không được đầy đủ thỏa mãn, họ luôn nghe mình cô đơn tẻ lạnh. Rồi không lẽ vứt áo nhà tu để đi tìm nhục lác và tu mãi không tìm nhục lạc thì uổng quá! Hai lực lượng trì lôi tâm hồn họ một cách mãnh liệt. Vì do nhiều phen đôi mắt chan chứa niềm buồn bâng khuâng. Sự ưu sầu này như vòi lửa gậm rứt cõi hồn họ khiến trong đời sống xã hội họ có lối xã giao quạu quọ. Họ càng đáng ghê tởm, khiếp sợ hơn nữa khi gặp những nghịch cảnh, những cơn đau, những cơn thử thách của kẻ trên. Đâu phải như kẻ chân tu, biết đem đau khổ gởi đấng toàn năng để tìm khoái lạc. Họ, với cung lòng sặc mùi xác thịt, ôm ấp một mình những nỗi đắng cay. Sau nhiều ngày thống khổ, tâm hồn họ như khô héo, già cỗi, và phát lộ ra trên khuôn mặt khí sắc "thiên sầu địa thảm".
d) Óc phàm tục. Họ bất chấp công việc tu trì. Đắc đạo, làm thánh hay không, mặc kệ. Những bổn phận mà chức vị đòi hỏi buộc họ làm ccác cẩu thả. Những điệu bộ của họ khi thi hành vụ đạo giáo là những điệu bộ không hồn. Họ kông kể gì đến đời sống bên trong, siêu nhiên, sầu thảm thánh đức. Họ "chu chu chăm chăm" bên ngoài để thiên hạ gọi mình là bậc tu hành thôi. Cẩu thả những bổn phận như vậy là vì họ mắc quan tưởng những việc phàm tục. Họ lo chạy theo những lạc thú của người đời. Trong lời nói của họ thường hàm súc khát vọng những khoái lạc vật chất, nhất là khát vọng xác thịt.
e) Bận rộn vì vấn đề vật chất. Bởi quá lãnh đạm với công việc tu hành, họ bôn ba theo cuộc sống vật chất như bao người ngoài dương thế. Người ta thấy tại họ lấy làm thích thú trong việc làm giàu trong việc se sua làm tốt. Tu hành thì phải khó khăn. Họ bất kể kỷ luật ấy, họ có của riêng, họ tìm cách làm cho tài sản của mình ngày càng sinh thêm lợi tức. Họ quan tâm tạo ra cho mình, tuy cách thầm kín, một đời sống vật chất phong phú để vừa có địa vị tu trì yên ổn, vừa sống nhàn rỗi, ấm no. Ngoài việc làm giàu, họ còn để ý cách riêng việc làm tốt. Dĩ nhiên họ không làm tốt như nhiều bạn gái ngoài cuộc đời. Họ không thoa son, dồi phấn, ăn mặc màu mè sặc sỡ, mai thay chiều đổi. Song họ vẫn làm đẹp bằng thể cách đặc biệt. Người ta có thể nói chơi: Họ làm tốt theo điệu tu. Họ không thấy trong việc thi phát là một hy sinh, một vứt bỏ trần tục, mà coi nó như một cách trang sức. Vì thế họ lo lắng cho dầu được cạo trọc đầu mới mẻ luôn, hay nến không cạo trọc thì cũng dùng dao tém gọt lòng con cạnh tai mép mắt cho sạch sẽ. Họ lấy làm khoái thích trong bột đồ tu không phải vì nó là một dấu hiệu của một cõi lòng băng tuyết hy sinh, thánh đức mà vì nó... đẹp, cách nào đó theo họ thấy. Họ cũng mất nhiều thì giờ để săm soi mình trước mảnh gương để luyện duyên, tạo sắc. Có người cũng gọt lông mày, đẽo móng tay, bịt răng vàng. Vẫn hiểu những công việc này có thể họ làm vì vệ sinh đòi buộc, song tiếc chút là họ làm không phải vì vệ sinh mà vì muốn mình... đẹp, một ý muốn không nên có dưới mái nhà tu. Bởi những hành động bất đáng ấy, tâm hồn họ như hòn chì nặng quăng xuống biển, bị các lực lượng vật chất trì lôi, nên ít quan tưởng đến việc siêu thoát. Trong tận cung lòng họ nghe một nổi buồn thấm thía bao vây. Lương tâm họ nhiều phen rúc rỉa họ và đòi họ luôn nghe thèm khát, thống khổ mặc dầu họ cố gắng chạy theo mồi quyến rũ của khoái lạc trần gian ô uế.
Tổng luận về vấn đề tâm lý các bạn gái tu hành trong các tôn giáo bạn thấy họ có cơ cấu tâm lý cưc kỳ tư biệt và phức tạp. Ngoài ra vốn tâm lý họ tự nhiên có bởi vì là người nữ như bao bạn gái khác ngoài vách tường nhà tu, họ còn nguồn tâm lý riêng cấu thành bởi quan niệm và hoàn cảnh tu trì của mình. Cách chung họ có tâm hồn thanh cao, quý đẹp, thánh đức vì họ biết xả kỷ, vị tha. Họ lý tưởng hóa đời sống tuyệt vời và nhờ đeo đuổi trung thành theo lý tưởng ngọn sóng triều nhũc dục từ từ bị đánh dẹp. Tuy nhiên có một thiểu số chúng tôi nói thiểu số bạn gái của bất cứ nhà tu thuộc bất cứ tôn giáo nào, thiếu hẳn tinh thần chân tu nên có một nguồn tâm lý đáng than tiếc. Họ là thứ chiên ghẻ làm hoen ố đạo giáo mà chính địa vị của họ là thước đo giá trị. Khiếp liễu bồ họ đem gởi nơi tu viện song tâm hồn họ bị thế gian trì lôi. Đầu não họ đầy những mơ mộng không xứng đáng cho địa vị của họ. Vì thế lôi gót sống trong lớp áo tu họ mang nặng nguồn tâm sự nhiều khi cay chua đắng đót, lúc khỏe mạnh họ bận bực vì không được tận hưởng khoái lạc mà bản năng họ đòi hỏi, rồi trên giường hấp hối họ sầu muộn, bức rức, bối rối vì cuộc dĩ vãng đen ngòm của mình họ băn khoăn cho vận mệnh bên kia bờ cái chết. Người ta không biết trong cuộc sống vị lai ấy họ tự đắc hay hối hận với vốn tu trì của mình! Trời ơi! Lo quá.
C)Tu nước đôi. Có một thứ nữ tu đáng tiếc hơn hạng trốn đời nữa là hạng tu nước đôi. Đem kiếp liễu bồ chôn vùi dưới mái tu viện, họ không có lý tưởng như những người chân tu bàn trên. Tu đắc đạo hay không họ bất chấp. Mục đích của họ là một mặt khoác lốt tu để có một địa vị xã hội, để khỏi lo nghèo đói, để được xã hội kính nể giúp đỡ, mặc khác dùng địa vị của mình để tìm nguồn vui trong sóng tình biển ái cách thầm kín và theo họ rất có hiệu lực! Thứ bạn gái tu nước đôi này người ta dễ dàng nhận định. Dù đã cạo đầu, dù trang sức theo kiểu tu hành, dù có lời khấn giữ các nhân đức theo luật tu, họ vẫn làm dáng, làm điệu, vẫn tìm cách điểm tô con người mình cho "đẹp". Họ có một đường lối tu riêng. Họtu sao cho khỏi bị tu viện trưởng trục xuất thôi. Họ cố gắng làm chùng lén bất cứ cái gì mà cá ý họ đòi hỏi. Thân xác họ ở chốn tu hành song tâm hồn họ lang bạt ngoài thế gian. Cách đi đứng, nói năng, hành động của họ nhuộm màu sắc phàm tục. Quan sát kỹ họ, người ta có thể nhận ngay rằng họ đã lạm dụng chiếc áo nhà tu để làm những điều bất đáng. Và sở dĩ họ có dung thể bên ngoài như vậy là tại bên trong họ có một nguồn tâm lý kỳ biệt. Họ không hâm mộ việc hãm mình luyện tánh hay việc tụng niệm cầu kinh. Những bổn phận họ nơi tu viện họ chán ngắt và thi hành như người có xác mà không hồn. Họ cũng không quan tâm rèn luyện tinh thần. Các tài năng tinh thần họ không phát triễn mà có khi bị hao mòn bởi những tư tưởng ô uế theo sức lôi cuốn của tình dục lúc nào cũng được kích thích. Bản năng làm mẹ của họ thúc đẩy họ khát vọng hạnh phúc gia đình. Dục tình xác thịt mà là người ai cũng có, lại rất phong phú ở họ. Nó được họ nuôi nấng bằng những phút nhàn rỗi, chán đời nhưng mơ khát gặp gỡ những kẻ tu trì khác phái. Việc gặp gỡ này cho nhiều kẻ biến thành một lẽ sống. Họ gặp gỡ không phải là để làm gì đặc biệt mà để nói chuyện khào, nói chơi giỡn, lời qua tiếng lại và có khi có thái độ đỏng đảnh lả lơi nữa. Những cảnh sãi vãi bàn luận chuyện đạo, chuyện đời, chuyện tình, chuyện nghĩa mà Nguyễn Cư Trinh tả cách mỉa mai, bay bướm trong những tu viện cổ kim. Người bạn gái tu nước đôi nếu không tìm lạc thú trong việc đàm đạo với kẻ khác thì cũng tìm sung sướng trong việc giúp đỡ các kẻ này. Họ ưa tặng quà này quà nọ. Thường tu trì thì khó khăn nhưng bởi có "lối tu riêng" nhưng họ không nghèo lắm, họ có của tư riêng để dành tặng ai mà họ mến thích. Khác hẳn bạn gái dậy thì, họ có ái tình thường rất ích kỷ. Hiến tặng ai đồ vật gì thì họ ngụ ý kẻ thọ lãnh phải trả lại cho họ tình yêu, hay lòng biết ơn đượm màu tình nghĩa. Giá phải gặp cảnh "cho thì nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu" thì đối với họ "yêu là chết trong lòng một ít". Họ nghe thống khổ, hờn giận oán ghét và tủi thân. Trong câu chuyện thường nhật, họ rất hay bàn những chuyện đời, những chuyện tình tứ, nhất là họ hay đề cập đến phái mạnh. Ai họ mê khoái nhất thường họ hay hỏi thăm, khen ngợi, hay có khi giả chê, giả không biết để người khác bàn đến, và nhờ đó họ nghe... khỏe.
Khi bản năng sinh lý của họ gào thét đến cực điểm mà mãi bị dồn ép và không được quản trị bởi lý tưởng hay nhân đức, họ tìm cách thỏa mãn các tình dục khác như nóng giận, thù oán. Hẳn bạn đã thấy nhiều nữ tu mặc áo nâu phục song nổi tam bành như hổ cái. Họ đi xành xạch, miệng đay nghiến và nói sôi bọt cua. Nhiều khi họ đánh vả chị em dưới quyền mình cách tàn nhẫn như một lực sĩ. Đó là chưa kể đến những châm biếm, cay chua móc lò cao thấp mà vì có địa vị ưa thế họ đã khiến bao nhiêu kẻ dưới quyền chịu cách đau khổ, nhẫn nhịn đến gần bể tim gan. Song con lợn của Epicure trong người họ, bởi không có lý tưởng chân tu, lúc nào cũng kêu réo, đòi nhảy khỏi chuồng để làm xằng. Vì thế người ta thấy có không ít nữ tu đã giao thiệp với phái mạnh cách khả nghi. Cũng không ít kẻ trong những phút yêu điên bán rẻ đức khiết bạch của mình để rồi cả một đời hối hận. Và đa số các bạn gái tu nước đôi thường có những cuộc lạm giao sai lầm. Bởi muốn bấu cứng chiếc áo tu trì họ không muốn mình bị lôi cuốn theo ngọn sóng triều nhục dục bằng việc giao cấu. Họ tìm kết bạn với những chị em "đồng chí hướng" với mình. Tình lan giao của họ thường không đượm màu xác thịt. Chúng tôi không dám nói họ nhiều lúc cũng đả động với nhau cách chẳng lành, hoặc thủ dâm với nhau, tuy điều này không phải là không có được. Song trong cuộc giao tiếp bè bạn nhiều khi họ lân la quá lố, họ coi bạn gái của mình như một thứ tình nhân, "tình lang" trong cơn dậy tình, họ có những cái hôn hít, vuốt ve đượm màu xác thịt khả ố. Trong lúc bạn tâm giao của họ xa vắng họ viết những bức thư tình không kém giọng ái ân âu yếm của những bực trai tài giỏi rồi gởi cho gái sắc. Rồi khi trùng phùng, họ bàn luận cùng bạn tình với nguồn sướng vui vô bờ bến. Họ không tiếc lời để nói những câu yêu yêu, thương thương cách mê ly, đắm đuối. Cuộc tu trì của họ vì đó hỏng và hỏng. Việc đắc đạo đã đành là mây khói, họ còn tàn hại thể xác tâm hồn mình trong những mơ mộng không được thỏa mãn. Nếu không tìm được chí hướng tu hành chính đáng, nếu không có ý chí kềm hãm dục tình, sau cùng họ sẽ "nhảy rào" hoàn tục "ngả mặn" trong cuộc đời vô song trụy lạc. Chừng đó đời họ có thể là cuộc đời "bỏ đi" và đáng than tiếc những mảnh đời dưới mái hồng lâu.
Tóm lại những bạn gái đem kiếp đào hoa gởi nơi tu viện không có một tâm lý giống nhau như đúc. Tâm lý của từng người tùy tình huống tu trì tư biệt của họ. Ngoài ra hạng có lý tưởng cao cả, tự mình hy sinh tấm thân bồ liễu đầy nhan sắc, đầy tương lai ở ngày mai đề phục vụ đấng cao cả, quần chúng, ngoài hạng này, những bạn gái đi tu vì muốn trốn đời, tu nước đôi thường có tâm hồn đáng than khóc. Có một linh mục Việt Nam cao tuổi, thánh đức nói với chồng tôi "Họ tu thế ấy, khốn nạn đời này mà cũng khốn nạn đời sau". Ngài nói rất chí lý. Dưới mái nhà tu cái lớp cà sa hay áo thâm dài bao oai quyền gì, những vật ẩm thực chốn cơm chay dưa muối mà sung sướng gì. Thế mà họ khư khư buộc mình vào đó để gọi là sống khỏe "nơi ấm cúng". Khi có lý tưởng chân tu thì lý tưởng của điệu sống ấy là diệu kế để đắc đạo. Bằng không có đường lối tu trì và quá thèm khat thế gian thì nên sống giữa cõi phàm tục thì hơn. Chốn tu trì là chốn thánh, là nơi đặc biệt của những tâm hồn siêu quần bạt chúng, giàu lý tưởng, giàu ý chí, hy sinh để những trái tim chán đời, những con tôi lạm dụng để làm những việc ác động trời và che mắt thế gian bằng lớp áo cà sa thánh đức giả hiệu. Có quan niệm tu trì bất đáng như vậy, là ngay ở cuộc thế họ chuẩn bị cho mình những thống khổ và ở các cuộc đời vị lai bên kia cái chết. Tu như vậy theo tác giả quyển Sãi vãi là tu lối "tiểu nhân": "tu và địa ngục". Lối tu của mình, nhân gian không thuận và lòng trời đất cũng bất mãn. Giá nến muốn đánh hỏng cuộc đời mai hậu bên kia thế gian đi, trụy lạc còn nhẹ tội hơn. Núp thiền môn, bóng chùa như vậy là tạo nguồn thống khổ cho mình mà còn làm ố rỉ nơi tu trì thánh thiện.
Giá muốn kể sơ những nét tâm lý đặc biệt của hạng nữ tu chân thật và hạng nữ tu giả hiệu, người ta có thể kể:
A. Các Hạng Chân Tu.
a) Đơn giản. Những bạn gái có niềm tu hành chân chính dưới mái tu viện hay khi len lỏi trong cuộc đời, bao giờ cũng có một tấm lòng và một ngoại thân đơn giản. Họ không có những ý tưởng cầu kỳ, kiêu hãnh, làm dáng kẻ cả. Trong khi giao thiệp, họ nói năng hay có những thái độ tự nhiên, chất phác, thật thà. Chính sự đơn giản này là vẻ đẹp khó tả của họ. Họ đã thoa dịu bao vết thương lòng người phàm tục bằng những lời khuyên lơn, an ủi đơn sơ mà rất thu hút, đắc nhân tâm.
b) Hy sinh tận tình. Tình yêu mẫu tử của họ được thánh hóa và phóng đại. Họ đem nỗi lòng mình trang trải ra cho đồng loại. Họ tận tụy hy sinh giúp đỡ kẻ khác mà thường không kể hao tốn sức lực, thời giờ, tiền của. Sự hy sinh của họ có tính chất phổ biến và thương tuôn đổ trên những người xấu số sống vất vơ bên lề xã hội. Họ biết tự chủ khi ngh3 khó chịu trong mình mà có kẻ đến kêu van giúp đỡ. Họ không phụng sự theo tình cảm, vui giúp, buồn thôi. Tính hy sinh của họ bộc lộ đều đều, chan chứa.
c) Vui tươi. Cõi lòng họ đượm nhuần hương vị tươi vui. Họ thấy việc tu trì có nguồn hứng thú tinh thần đặc biệt. Có khi thân xác tiều tụy vì cảnh khổ vật chất song linh hồn họ vẫn khoái sướng vì nó đầy thánh đức. Họ cảm thấy đời họ có giá trị ở chỗ can đảm hy sinh đôi đời má phấn để phụng sự đấng cao cả và đồng loại. Nguồn vui thấm sâu trong tâm hồn phát lột ra trên khuôn mặt lúc nào cũng điểm những nét cười hồn nhiên, hoa nở. Người ta đọc qua đôi mắt và đôi hàm tiếu của họ những đặc sắc thanh quý của một tâm hồn thoát tục, cao cả.
d) Lòng đạo hạnh. Bởi có lý tưởng cao cả về việc tu hành, nên họ gom toàn lực mình vào các việc đạo đức. Lương tâm họ giữ luôn như giọt sương đầu ngày. Họ ưa thích việc trầm niêm, cầu xin, khấn vái. Các công việc, cử chỉ, lời nói và tâm tưởng họ quy tụ vào đức ái thân ái nhân. Đời của họ là một làn hương tinh bạch, là một câu kinh dài dàng lên thờ lạy, ca ngợi, cám ơn, khấn vái đấng huyền diệu thế cho bao nhiêu người trồi hụp trong tội lỗi. Lòng đạo hạnh này chi phối họ từ trong đến ngoài. Cách đi đứng, nói năng họ luôn tỏ ra thái độ siêu nhiên, êm dịu, hiền từ thánh đức. Thấy họ, người ta có cảm tưởng thấy những bực thiên thần đầy ơn cao cả tự trời rơi xuống để an ủi loài nhân nơi thống khổ này.
e) Siêu thoát. Mục đích tối cùng của đời người họ không đặt trong đống vật chất của người phàm chen lấn giành giựt. Họ nhắm hạnh phúc bên kia biên giới thời gian. Họ trông đợi phần thưởng công bình của bàn tay tạo hóa ban phát. Bởi có nhân sinh quan như vậy nên họ không bận tâm vì những của cải phàm tục. Họ đã đành không làm tốt làm duyên. Mà cũng không quan tưởng đến việc ăn uống hay thu trữ tiền của. Họ để tâm hồn nhẹ nhàng bay như áng mây trên không trung. Họ chỉ lo tu hành cho đắc đạo, lo hy sinh cho nhân loại và phú các vấn đề vật chất mặc ai khác chăm lo. Hay giá họ có trách nhiêm về vấn đề này, họ cũng không quá băn khoăn. Họ tin tưởng nơi trời phật và chuẩn bị cuộc sống các thản nhiên. Tâm hồn họ là tâm hồn siêu thoát, cao cả. Tâm tưởng họ nhờ đó cũng như cánh chim bằng lướt gió, lánh xa mọi ô uế của trần gian.
B. Các Nữ Tu Giả Hiệu. (Trốn đời và nước đôi)
a) Kiểu cách. Một bạn gái tu giả dối, bạn có thể nhận định được ngay ở thái độ kiểu cách của họ. Lối đi đứng, giọng nói chuyên, thái độ hành động của họ không có nét tự nhiên, đơn giản. Chúng có cái gì lập dị, cầu kỳ, khiến thiên hạ chú ý. Những nét kiểu cách bên ngoài của bạn gái tu giả hiệu chỉ là những hình thức của tâm hồn kiểu cách của họ. Trong tâm não họ có những ý tưởng kiêu căng. Họ hãnh diện tự đắc với chức vị của mình. Họ muốn cho các kẻ khác trọng phục họ. Họ tự nhân mình là thứ người riêng, là những phần tử tinh hoa gạn lọc ra khỏi xã hội ô uế. Bởi đầu não kiêu hãnh như vậy, nên, hoặc vô tình, hoặc hữu ý, họ ăn nói, đi đứng các "siêu quần bạt chúng" và do đó họ gieo cảm tưởng xấu ở kẻ xung quanh. Cũng chính họ là những kẻ bắt đạo họ đắc lực nhất mà không hay biết. Nhìn thấy họ, quần chúng - mà đa số phán đoán nông nổi - in trí xấu đạo họ và cho rằng đạo họ đã cấu thành những người như họ! Tai ác chưa?
b) Ích kỷ cách đáng ghét. Mặc dù mang lốt áo tu, họ chỉ biết phụng sự cá nhân mình. Họ lo ăn bám xã hội lấy làm khoái trá trong sự thu trữ tiền của. Khi có phận sự hy sinh cho nhân loại họ trốn tránh hay phụng sự cách bất đắc dĩ. Họ là những người trọng phú khinh bần cách đáng ghét. Người ta thường thấy họ vui mừng phở lở giúp kẻ giàu có, chức quyền hay kẻ đem cung phụng cho họ quả ngon, bánh ngọt. Người ta cũng thấy thường họ hách dịch, mắng rấy kẻ cơ bần, đói rách, lang thang. Họ diúp đỡ người theo bản năng tình cảm, chớ không theo lý trí hay lòng nhân của tôn giáo họ chỉ dạy.
c) Buồn man mác. Bởi không thấy khoái lạc trong cảnh tu hành, bởi không có mục đích tối cùng là hạnh phúc đời sau, mà chỉ lo tìm lạc thú ở trần gian, tìm cách miễn cưỡng ngược ngạo, chân đặt trong nhà tu mà mắt ngó khoái lạc giữa biển đời, nên nhiều phen cõi hồn họ buồn man mác, lâm ly. Những đòi hỏi của xác thịt không được đầy đủ thỏa mãn, họ luôn nghe mình cô đơn tẻ lạnh. Rồi không lẽ vứt áo nhà tu để đi tìm nhục lác và tu mãi không tìm nhục lạc thì uổng quá! Hai lực lượng trì lôi tâm hồn họ một cách mãnh liệt. Vì do nhiều phen đôi mắt chan chứa niềm buồn bâng khuâng. Sự ưu sầu này như vòi lửa gậm rứt cõi hồn họ khiến trong đời sống xã hội họ có lối xã giao quạu quọ. Họ càng đáng ghê tởm, khiếp sợ hơn nữa khi gặp những nghịch cảnh, những cơn đau, những cơn thử thách của kẻ trên. Đâu phải như kẻ chân tu, biết đem đau khổ gởi đấng toàn năng để tìm khoái lạc. Họ, với cung lòng sặc mùi xác thịt, ôm ấp một mình những nỗi đắng cay. Sau nhiều ngày thống khổ, tâm hồn họ như khô héo, già cỗi, và phát lộ ra trên khuôn mặt khí sắc "thiên sầu địa thảm".
d) Óc phàm tục. Họ bất chấp công việc tu trì. Đắc đạo, làm thánh hay không, mặc kệ. Những bổn phận mà chức vị đòi hỏi buộc họ làm ccác cẩu thả. Những điệu bộ của họ khi thi hành vụ đạo giáo là những điệu bộ không hồn. Họ kông kể gì đến đời sống bên trong, siêu nhiên, sầu thảm thánh đức. Họ "chu chu chăm chăm" bên ngoài để thiên hạ gọi mình là bậc tu hành thôi. Cẩu thả những bổn phận như vậy là vì họ mắc quan tưởng những việc phàm tục. Họ lo chạy theo những lạc thú của người đời. Trong lời nói của họ thường hàm súc khát vọng những khoái lạc vật chất, nhất là khát vọng xác thịt.
e) Bận rộn vì vấn đề vật chất. Bởi quá lãnh đạm với công việc tu hành, họ bôn ba theo cuộc sống vật chất như bao người ngoài dương thế. Người ta thấy tại họ lấy làm thích thú trong việc làm giàu trong việc se sua làm tốt. Tu hành thì phải khó khăn. Họ bất kể kỷ luật ấy, họ có của riêng, họ tìm cách làm cho tài sản của mình ngày càng sinh thêm lợi tức. Họ quan tâm tạo ra cho mình, tuy cách thầm kín, một đời sống vật chất phong phú để vừa có địa vị tu trì yên ổn, vừa sống nhàn rỗi, ấm no. Ngoài việc làm giàu, họ còn để ý cách riêng việc làm tốt. Dĩ nhiên họ không làm tốt như nhiều bạn gái ngoài cuộc đời. Họ không thoa son, dồi phấn, ăn mặc màu mè sặc sỡ, mai thay chiều đổi. Song họ vẫn làm đẹp bằng thể cách đặc biệt. Người ta có thể nói chơi: Họ làm tốt theo điệu tu. Họ không thấy trong việc thi phát là một hy sinh, một vứt bỏ trần tục, mà coi nó như một cách trang sức. Vì thế họ lo lắng cho dầu được cạo trọc đầu mới mẻ luôn, hay nến không cạo trọc thì cũng dùng dao tém gọt lòng con cạnh tai mép mắt cho sạch sẽ. Họ lấy làm khoái thích trong bột đồ tu không phải vì nó là một dấu hiệu của một cõi lòng băng tuyết hy sinh, thánh đức mà vì nó... đẹp, cách nào đó theo họ thấy. Họ cũng mất nhiều thì giờ để săm soi mình trước mảnh gương để luyện duyên, tạo sắc. Có người cũng gọt lông mày, đẽo móng tay, bịt răng vàng. Vẫn hiểu những công việc này có thể họ làm vì vệ sinh đòi buộc, song tiếc chút là họ làm không phải vì vệ sinh mà vì muốn mình... đẹp, một ý muốn không nên có dưới mái nhà tu. Bởi những hành động bất đáng ấy, tâm hồn họ như hòn chì nặng quăng xuống biển, bị các lực lượng vật chất trì lôi, nên ít quan tưởng đến việc siêu thoát. Trong tận cung lòng họ nghe một nổi buồn thấm thía bao vây. Lương tâm họ nhiều phen rúc rỉa họ và đòi họ luôn nghe thèm khát, thống khổ mặc dầu họ cố gắng chạy theo mồi quyến rũ của khoái lạc trần gian ô uế.
Tổng luận về vấn đề tâm lý các bạn gái tu hành trong các tôn giáo bạn thấy họ có cơ cấu tâm lý cưc kỳ tư biệt và phức tạp. Ngoài ra vốn tâm lý họ tự nhiên có bởi vì là người nữ như bao bạn gái khác ngoài vách tường nhà tu, họ còn nguồn tâm lý riêng cấu thành bởi quan niệm và hoàn cảnh tu trì của mình. Cách chung họ có tâm hồn thanh cao, quý đẹp, thánh đức vì họ biết xả kỷ, vị tha. Họ lý tưởng hóa đời sống tuyệt vời và nhờ đeo đuổi trung thành theo lý tưởng ngọn sóng triều nhũc dục từ từ bị đánh dẹp. Tuy nhiên có một thiểu số chúng tôi nói thiểu số bạn gái của bất cứ nhà tu thuộc bất cứ tôn giáo nào, thiếu hẳn tinh thần chân tu nên có một nguồn tâm lý đáng than tiếc. Họ là thứ chiên ghẻ làm hoen ố đạo giáo mà chính địa vị của họ là thước đo giá trị. Khiếp liễu bồ họ đem gởi nơi tu viện song tâm hồn họ bị thế gian trì lôi. Đầu não họ đầy những mơ mộng không xứng đáng cho địa vị của họ. Vì thế lôi gót sống trong lớp áo tu họ mang nặng nguồn tâm sự nhiều khi cay chua đắng đót, lúc khỏe mạnh họ bận bực vì không được tận hưởng khoái lạc mà bản năng họ đòi hỏi, rồi trên giường hấp hối họ sầu muộn, bức rức, bối rối vì cuộc dĩ vãng đen ngòm của mình họ băn khoăn cho vận mệnh bên kia bờ cái chết. Người ta không biết trong cuộc sống vị lai ấy họ tự đắc hay hối hận với vốn tu trì của mình! Trời ơi! Lo quá.
5- Những Mảnh Lòng Đáng Thương Hại
Đọc xong những giòng chữ trên của chúng tôi chắc có bạn đọc hỏi: "Còn tâm lý những bạn gái đĩ điếm ra sao?". Để giải đáp cùng bạn câu hỏi này chúng tôi cố gắng trình bày cùng bạn đôi nét tâm lý đặc biệt của những mảnh lòng đáng thương hại mà thường người đời cứ coi là những phần tử dâm tà, tội lỗi, đáng ghét.
Trước hết bạn nên biết qua cơ cấu tâm lý phức tạp của những bạn gái trước khi đưa chân vào đường mại dâm. Tự nhiên lúc dậy thì họ cũng như bao nhiêu bạn gái khác, có sự đòi hỏi tha thiết về mặt sinh dục. Họ cảm thấy khao khát sống gần người khác giống, gần tâm hồn hiểu mình để làm vợ và sau cùng làm mẹ dưới mái gia đình phúc lạc. Lúc hoa niên tuy có sự thúc đẩy của bản năng nhục dục, họ vẫn có đức thẹn thùng, e lệ tự nhiên. Cõi lòng của họ băng tuyết đẹp như tờ giấy mới. Họ không thích quả tim mình bị bùn nhơ dâm tà bám lấy. Họ tởm gớm cuộc sống truy hoan đồi bại như bao lương tâm bạn gái khác. Nói tắt, trước khi chôn phấn lạt của hồng lâu, họ là những tâm hồn quý đẹp, sản phẩm của bàn tay tạo hóa vô son phép quyền. Phần đông họ cũng có khả năng hoặc lập gia đình để làm những người vợ, người mẹ gương mẫu hoặc hy sinh kiếp hoa để vào những tu viện hầu phụng sự nhân loại về mặt siêu nhiên. Nhưng tại sao họ phải sống cảnh đời buôn son bán phấn như thế?
Do sự nghiên cứu chu đáo đời sống những kỹ nữ người ta thấy có nhiều nguyên do phức tạp tạo cho họ những tâm lý khác nhau trước khi bước vào hồng lâu và khi buông lung theo đường trụy lạc.
5.1- "Bảo rằng đi dạo lấy người, đem về rước khách kiếm lới mà ăn". Trong đám bạn gái xấu số dưới mái hồng lâu có không ít ngưòi vì kém học thức, kém không ngoan, vì quê mùa bị những tay trùm điếm dụ dỗ, bắt ép vào cuộc làm đồ chơi bỉ ổi cho thiên hạ. Họ buổi đầu là những cô gái trong sạch. song khi xa vắng cha mẹ, bị các mụ tú bà ma ranh quỷ quái lường gạt, bắt ép làm điều bất lương để phụng sự đời sống vật chất cho chúng. Bởi có lương tâm hoa huệ, thoạt đầu rất đường mật của bọn váo già này, song bởi sức quyến rũ của chúng quá mạnh, bởi sức bắt buộc của chúng quá gắt gao, lòng liễu thơ như rơm gần lửa dần dần vẫn châm vào bước truy hoan. Giá họ có htẹn thùng hay vì lý trí khiến tởm gớm những cuộc hành lạc ô uế mà từ chối việc "rước khách" thì bị ngay sự ó rầy đay nghiến của những tên trùm xảo quyệt của dâm dục: "Bảo rằng: đi dạo lấy người. Đem về rước khách điếm lời mà ăn". Nếu những mảnh lòng xấu số có phản kháng thì sẽ bị sự trừng phạt cay nghiệt của chúng: "Con kia đã bán cho ta Nhập gia phải cứ phép nhà ta đây" Và như một con hổ cái cuồng nộ chúng "chập bị tiêu, rắp sấu vào ra tay" đánh đập người kỹ nữ cách tàn nhẫn.
Ngày kia đi ngang một nhà số chúng tôi mục kích một cảnh trừng phạt vô cùng bi thảm. Người bạn gái nọ vừa bị bán cho một tên trùm điếm vừa đặng ít hôm. Buổi chiều kia nàng bị ép buộc trang sức để rước khách làng chơi. Nhưng vì lương tâm tốt đẹp nàng âu sầu cự tuyệt. Mụ trùm nhà số từ trong căn phòng gần nàng chạy xành xạch ra mặt nhăn tái tái, miệng bành xành quát to "Con khốn nạn này" và như một tay quyền thuật thiện nghệ mụ tóm lấy cổ cô nàng, rẻ tóc ra làm hai buộc nghịch dưới trụ giường rồi tát, tát. Mụ đánh không biết mấy bạt tai và đá và lên gối và nhất là tuôn xổ ra đủ thứ âm thanh tục tằn, thô bỉ. Co nàng bạc phận gục đầu bên trụ giường khóc nức nở và không dám nói ra nửa lời.
Cái thảm cảnh trên đây xảy ra cho rất nhiều người kỹ nữ trước khi họ đi sâu vào hố dâm ô. Sống trong tay những mụ tú bà dữ như gấu, họ không biết làm cách nào khác hơn là phải vâng lời chúng để "đưa người cửa trước rước người cửa sau" hầu nuôi sống mình và nhất là nuôi sống những tên hạm điếm. Sống trong hoàn cảnh như thế khởi thủy họ bị thống khổ rất mực về đường tâm thần. Tuy sự chung đụng xác thịt cung cấp cho họ thú nhục lạc về đêm, song bao giờ trong tận đáy lòng họ cũng có những tiếng sầu tủi, uất hận, nhàm chán, đay nghiến, vày vò. Họ vốn không phải là phường mê dâm tự nhiên. Có thể họ là những tiểu thư có ăn học, từ thuở ấu trĩ sống bên những bàn tay mẹ hiền, được thụ lãnh nền giáo dục thánh đức. Nhưng bởi lỡ bước sẩy chân vào cạm bẫy của bầy lũ trùm bán phấn buôn son mà phải cảnh đời ô trọc. Có thể sau nhiều lần giao phó thân thể cho những gã lànng chơi họ bớt vẻ e lệ, nghe khoái thích trong việc tác dâm song nhất định cung lòng họ bao giờ cũng rộn dậy niềm hờn thân tủi phận, niềm chán nản chua cay. Họ hơn những đồng nghiệp khác ở chỗ ước muốn thoát ly cuộc đời hiện tại để lập gia đình, để làm vợ bên tâm hồn người chồng lương thiện, làm mẹ bên đứa con ngoan tính, thân yêu. Và chính họ trong những cuộc hành dâm trong không có sự điên cuồng tích cực háo dâm, háo sắc. Họ thường "làm việc" cách bất đắc dĩ, vừa thỏa mãn tên khách để được đồng tiền độ hộ khẩu mình hay người trùm của mình. Họ là những lương tâm nều gặp cơ hội tốt sẽ phản tỉnh, phục thiện và có thể sống đời sống sách sẽ tốt đẹp cách vững chắc.
5.2 - Lỡ rồi... lỡ luôn. Có nhiều bạn gái đĩ điếm trước kia tởm gớm phi thuờng khiếp sống hồng lâu. Song khi dậy thì trong những cuộc giao thiệp thiếu khôn ngoan, lỡ lầm bán đức khiết trinh mình cho những "phường trên bộc trong dâu" để rồi một mình ôm cảnh khổ. Hòn máu hoang lạnh trong cung lòng từ từ lớn lên. Gia đình mất danh tiếng. Xóm riềng dị nghị, cha mẹ đay nghiến rầy la, có khi đánh đập nữa. Vì đó lòng quá buồn rầy họ đành bỏ gia đình ra đi và bởi tự nghĩ dù sao đời mình cũng lấm bùn rồi, tuy xã hội khi chê nhưng do kinh nghiệm mình biết nó cũng thú vị, nên đem kiếp má đào chôn vào hang trụy lạc. Cũng có nhiều bà vợ của những kẻ tai to mặt lớn song vì dại dột nghe những lý lẽ của trái tim, chia xẻ tình chung của mình cho những tên sở khanh. Sau cùng thanh danh nhà chồng bị hoen ố và mình bị trục xuất ra khỏi gia đình. Trên bước đường lưu lạc, lang thang họ buộc lòng đem má phấn gởi nôi tay những mũ trùm đĩ điếm để ngày ngày đêm đêm làm đồ chơi "vô tri vô giác" cho phường hoang dâm phóng đãng. Thì ra nguyên nhâ cấu thành tâm lý của các bạn kỹ nữ này trong giai đoạn đầu là những bước lở đáng thương hại. Rồi từ một vết bùn trên tấm thân trong sạch họ tự dìm toàn thân trong sa lầy, bi thương. Sống trong bầu không khí sặc sựa phấn giả son lừa, họ có bầu tâm sự phức tạp. Họ một mặt oán trách sự nghiêm khắc của dư luận xã hội, sự tàn nhẫn của cha mẹ hay người chồng. Do đó họ than tiếc tấm thân vôi bạc của mình không sao xiết kể. Mặt khác trong tân cùng lương tâm của mình. Tuy hiện giờ không biết bao nhiêu lần hành lạc cách ô uế, tục tằn song tội lỗi đầu tiên họ không thể quên đi được. Nó khắc sâu vào lương tâm của họ. Những lời nói, thái độ mà lúc xưa một đêm dại dột nào đó họ lấy làm sung sướng tjốt ra hay diễn tả cho người yêu hiện giờ suốt đời họ hoài tưởng trong biển sầu đau hối tiếc vô bờ bến. Chính tội lỗi đầu tiên ấy ảnh hưởng cả đời họ, khiến cho họ dù nhắm mắt đánh liều bán đời xuân cho dâm dục, vẫn có những phút giây muốn sống thanh bạch, tốt tươi. Họ thường có ước vọng làm vợ, làm mẹ như những kỹ nữ mà chúng tôi bàn trên đây. Tuy nhiên bởi cảm thấy mình là mục tiêu cười ngạo nghễ của xã hội nên họ đi sâu vào đường trụy lạc hơn các kẻ bị đánh lừa, bắt ép. Họ có thể sống suốt đời dưới mái hồng lâu và dùng các cuộc tác dâm như sinh nghiệp cho mãn thân bèo trôi hoa đổ.
5.3 - "Bán thịt đổi cơm ăn" (tiếng của Xuân Huyền). Một hạng kỹ nữ khác xem nghề mại dâm là một nghề dễ dàng phúc lạc để độ hồ khẩu. Vẫn hiểu rằng những bạn gái khi sống dưới mái nhà số thì ai cũng "bán thịt đổi nồi cơm ăn". Vẫn hiểu bậy. Song có một số bạn gái trước khi bước vào đời trụy lạc cảm thấy mình yếu đuối, bất tài không thể thành lập gia đình, không thể đổi cơm ăn áo mặc bằng mồ hôi nước mắt của mình. Họ tự nghĩ đời của các đĩ điếm chắc sung sướng lắm. Thì về đêm hành lạc đã khoái, trái lại còn có tiền xài. Họ thấy rằng nếu mình ở ngoài như các chị em bạn gái khác biết có được chồng xứng đáng hay không? Rủi phải bạn ế chồng làm thân gái già rồi sao? Họ lại thường nghĩ là những con cái gia đình nghèo túng, mồ côi thất giáo. Sống trong điều kiện của đĩ điếm mà họ thấy ở những thành thị là đời các tiên. Vì thế họ tự nói, dại gì mình phải sống mãi cảnh cơ hàn. Vào hồng lâu đã không tốn tiền lại còn sống phong lưu, khoái lạc. Thế là họ đem cung hiến cho phường bướm ong. Bởi coi nghề điếm là một sinh nghiệp nên hạng kỹ nữ này thường không khổ tâm, hối tiếc số phận. Họ rất lạc quan trong việc tác động dâm ô để kiếm nhiều tiền bạc hầu sống ấm no. Song khi cuộc đời đĩ điếm của họ gần tàn, nhiều lúc họ buồn sầu thấm thái. Khác hẳn lúc mới xông pha vào lòi dâm dục, lúc này họ bi quan với kiếp sống. Họ thấy rằng xã hội thiếu tổ chức. Thân liễu bồ của họ vì cơm ăn áo mặc phải đi làm một nghề, mà nếu suy nghĩ kỹ, chính họ rất tởm gớm. Sau nhiều lần làm việc xác thịt họ không còn thấy hứng vui, khoái lạc gì. Buộc lòng che khuất cặp mắt lương tâm, họ phải có những cử chỉ âu yếm giả dối, cáo gài, buông ra những câu "anh anh...em em" sặc mùi dâm lụy chỉ vì hơi đồng, vì dạ dầy thôi. Biết bao những phút họ cảm thấy cuộc sống nơi nhà số vô nghĩa, đáng nhờm. Nhưng làm sao bây giờ. Thân hoa đào trót "đã nhứng chàm" thì thôi "đành liều nhắm mắt đưa chân thử xem con tạo xoay vần ra sao". Họ cũng muốn vứt đi đoạn đời bỉ ổi, song trên bước đường đời làm sao sinh sống. Cuốc đất thì không nởi, ăn mày thì hổ ngươi. Thì ra chúng ta thấy những người bạn gái đĩ điếm trong hoàn cảnh này không hoàn toàn trụy lạc. Thoạt đầu họ lầm dại, sau khi có tuổi đứng đắn biết điều dở hay họ thường hối tiếc tuổi trẻ ngu khờ của mình. Hối tiếc nhưng không biết làm sao phục thiện. Giá có một tổ chức xã hội nào cứu vớt họ, đưa đẩy họ một đường lối sống tuy không cần quá phong lưu song trong sạch, cao nhã, chúng tôi quyết chắc họ sẽ cho là vạn hạnh.
5.4 - Chiều chiều lén chủ ra cửa ngắm... Còn một hạng kỹ nữ khác, trước khi bước chân vào cảnh đời mua vui hối tiếc. Đó là những bạn gái lúc còn thơ trẻ học hành non kém, ở mướn cho những gia đình giàu có nơi thành thị. Các cô trong đời sống chật hẹp có cảm tưởng rằng đời mình quá khốn nạn. Họ thèm thuồng điệu sống của những "cô" quần là áo lượt, son phấn tha thướt dập dìu, chiều chiều trên những ngả phố. Làm thân con gái, theo họ, phải đâu mãi sống đầu tắt mặt tối như mình luôn. Cần phải tự giải thoát để được hạnh phúc như những "cô" ấy. Họ cho hạnh phúc trên đời của phái yếu chỉ có thể là tuyệt vời. Cả những bà chủ nhà của họ có lẽ cũng không sung sướng vinh hạnh bằng. Họ nuôi trong tâm hồn măng dại cái lối sống ấy. Chiều chiều họ lén chủ ra tựa cửa ngắm những cặp "uyên ương" nhởn nhơ, cười giỡn vui vẻ trên các nẻo đường. Nấu cơm, rửa chén, lau nhà, giặt quần áo, đổ bô... tất cả điều khổ nọc. Phải ra đi để.... Thế là một tối nọ đời họ chôn vùi trong lò phấn son để làm tay sai "bán thịt" cho những mụ tú bà. Trong mấy năm đầu trên đường truy hoan, các kỹ nữ hạng này thấy cuộc đời mình rất hạnh phúc. Hoàn cảnh nô tỳ, tủi nhục không còn nữa. Họ biến thành những "cô" đi bên những "cô" khác: thầy của họ. Muốn sống phong lưu, theo họ chỉ cần chịu khó học những miếng nghề mà "chị em bạn" dạy cho. Đồng thời lo trang sức cho chu đáo. Lao khổ nào có bao nhiêu mà nghiễm nhiên có một "địa vị phong lưu" thì còn gì sướng bằng. Nhưng rồi theo thời gian các kỹ nữ này mất đi nguồn vui trong tâm hồn của buổi mới ngày đầu. Họ vốn không phải là những lương tâm tội lỗi trụy lạc. Họ có khả năng sống rất thiện. Họ thường là những kẻ giàu lương tri, vẫn còn bản năng muốn làm vợ và làm mẹ. Song vì lúc dậy thì cuộc sống kinh tế bị khủng hoảng, họ lỡ lầm giải quyết cảnh sống mình bằng một phương thế bất đáng, ô nhơ. Khi cảnh tình dẻ dặt lại và nhất là trong đời đĩ điếm họ gặp những thực tế đắng cay, họ lần lần ăn năn lầm lỗi của mình. Bây giờ họ bừng mắt dậy thấy rằng địa vị của các "cô" mà xưa họ coi như tiên không hẳn là những đĩa vị thanh cao phong lưu đài các. Chỉ vì muốn tìm một đĩa vĩ xã hội để sống xứng đáng, họ đã phải bước và đống bùn nhơ mà hiệu quả là bịnh đau, ô nhục, sầu chán. Trong hạng đĩ điếm của họ có nhiều ngưòi can đảm vứt đi nghề cũ để trở lại cuộc sống thanh bạch. Nhưng phần nhiều "ngựa quen đường cũ", họ mãi ôm khư khư địa vị của mình và trong thâm tâm là cả một tù ngục đầy hối tiếc, buồn lo.
5.5 - Có phải thèm "thịt sống" không? Theo phần đông dư luận của người đời thì có một số trong nhỏ bạn gái làm nghề mãi dâm chỉ vì thèm khát nhục dục. Người ta gọi họ là hạng người trụy lạc tự bản chất và "thèm thịt sống" mê say trong ô nhục lạc ô nhơ. Nhưng dư luận ấy có đúng không? Trước hết chúng ta nên biết rằng có rất nhiều nguyên do khiến nhiều bạn gái thành những kỹ nữ và những nguyên do không chỉ là sự thèm khát nhục lạc. Hơn nữa chúng ta đừng quên rằng phần đông con người có lương tri biết coi dư luận các hạng người buôn son bán phấn là con đường ta. Hẳn có nhiều đĩ điếm chán ngắt cuộc sống ô uế của mình, luôn luôn khát vọng sự giải thoát nhưng không biết làm cách nào hơn. Vậy khi phán đoán giá trị luân lý của những số phận dưới mái thanh lâu, chúng ta nên có những dè dặt trên để khỏi sai lầm "quơ đũa cả nắm" rằng chỉ có các cô gái làng chơi ghiền dâm mà làm đĩ điếm. Nhưng ngoài ra những dè dặt cần thiết người ta phải công bình nhận xét rằng có một số gái, một số không lớn nhưng vẫn có, vì mang nặng một vốn di truyền mê dâm, vì sống trong hoàn cảnh gia đình có nhiều gương dâm dục, vì lớn lên trong đẳng cấp mà nhiều phần tử trụy lạc, vì lúc thụ giáo ở nhà trường hay lúc thoát ly gia đình ở với cô bác, làm thuê cho kẻ này người nọ, đã giao du với nhiều bè bạn mất nết, đa dâm, đã đọc nhiều sách báo, coi nhiều phim ảnh, nghe nhiều câu chuyện hàm chứa chất độc dâm dục. Ngần ấy nguyên cớ từ lúc còn trong bụng mẹ đến khi lớn lên trong xã hội, đào luyện cho bạn gái bản chất hiếu dâm tự nhiên. Kịp đến tuổi dậy thì nếu không gặp sự chỉ dẫn của kẻ khôn ngoan, nếu nghèo ý chí, không lý tưởng và nếu gặp cơ hội chôn thân liễu bồ vào chốn hoang dâm. Khi bước vào ngưỡng cửa hồng lâu và nhiều năm sau họ rất hăng hái trong việc tìm kiếm nhục lạc. Họ đặt lý tưởng cuộc đời họ trong những đêm mà họ làm tôi mọi cho thần Vệ nữ cách đê mê đắm đuối. Chính họ là những tay tích cưc trù liệu trăm phương ngàn cách dâm ô để thỏa mãn những tên ong bướm trọc phú truy hoan. Họ bất cần biết họ là người hay là gì lúc bán phấn. Họ biến thành một khí cụ "vô tri vô giác", họ dồn hết sức lực, trí lực, tâm lực trong việc gây hạnh phúc cho mình và cho khách dâm. Họ hoạch định điệu sống của họ thành một chương trình. Ngoài những giờ đêm mà họ cho là "thế giới thần tiên" để mở những món nghề dâm ô sặc mùi thú vật, khùng điênn, ô uế, đáng tởm, họ có những thì giờ riêng để trau dồi thân thể. Nhiều khi họ sống như một đàn ông. Họ trang sức kiểu nam nhân, họ hút thuốc, họ đá banh, họ đi đứng với các điều tỏ ra mình "anh dũng". Lẽ dĩ nhiên đến giờ rước khách hay làm nô lệ cho quỷ dâm dục thì họ trở thành những gái ngoan tinh, có vẻ thướt tha thùy mị, duyên dáng. Trong họ tất cả nghệ thuật giả dối, lừa người mua vui, kiếm bạc. Bởi có chủ trương sống như vậy nên tâm hồn họ lúc nào cũng lặn hụp trong sông tình biển ái. Đầu não họ đen ngòm ngòm những ý tưởng nguyệt hoa. Trí tuệ bị sức tấn công triền miên của tình dục dần dần lu lợt. Ý chí cùn mằn. Duy chỉ có não tưởng tượng thì hoạt động không cương, đời sống tinh thần của họ bị một áng mây dâm tà bao phủ khiến họ có những nỗi buồn bực bội, mênh mang khổ sở. Nhưng rồi theo bước đi của thời gian tuổi xuân của họ cỗi tàn. Càng chạy theo miếng mồi xác thịt, họ càng thấy tâm hồn khao khát và ê chề chán ngán. Họ thấy rằng những cái hôn hít, vuốt ve, những động tác động tà dâm không đem lại cho họ nguồn vui thỏa mãn. Lòng họ vẫn thấy thiếu một cái gì? Nhiều khi họ thả hồn trong biển nhớ nhung xa rộng. Họ hoài tưởng cảnh đời trong sạch lúc còn xuân trẻ, họ cũng mơ ước ngày nào được nếm mùi thú vị của gia thất. Một người chồng hiền lương, một đứa con xinh đẹp có thể là hạnh phúc của đời họ. Thì ra cuộc đời ong bướm của họ không phải họ lạc quan theo đuổi luôn. Lương tâm và lương tri khi họ có nhiều kinh nghiệm đã gióng cho họ nhiều hồi chuông cảnh tỉnh. Họ không phải là hạng người cả đời thèm thịt sống như thường dư luận xã hội phán đoán. Sở dĩ họ phải kéo dài đời sống ô trọc của mình biết đâu vì đã lỡ lầm rồi, không biết làm sao tự cứu vãn, không biết làm sao đảm bảo cảnh sống ngày mai. Nhất là khi đến cảnh tang du, hương tàn phấn lạt và trong mình rạo rực không biết bao nhiêu triệu vi trùng của biết bao thứ bịnh sát nhân? Trời ơi! có ai thấu hiểu nỗi nguồn tâm sự của họ.
Tới đây bạn và chúng tôi đã biết sơ vài nguyên do chính đã khiến nhiều bạn gái bước vào kiếp mãi dâm. Chúng ta cũng đã biết nhiều nguyên do khác nhau cấu tạo cho nhiều bạn gái đĩ điếm trong từng hạng nói trên có tâm lý đặc biệt và để bạn biết khá khá tâm lý những con người đáng thương hại này, dưới đây chúng tôi cố gắng bàn vài nét tâm lý mà đa số kỹ nữ đều có không nhiều thì ít.
6 - Tâm Lý Chung Của Những Kỹ Nữ
6.1 - Lả lơi và sỗ sàng. Một đức tình quý đẹp của người con gái lúc dậy thì cũng như khi cao tuổi trên đường hôn nhân, hoặc độc thân là đức thẹn thùng. Họ tự nhiên e lệ khi ai nhìn ngó mình, họ tự nhiên giấu kín tâm hồn mình, ái tình của mình và nhất là giấu kín những cơ quan sinh dục của mình. Giá có ai nói đến những thứ này trước mặt họ thì họ đỏ mặt, bẽn lẽn ngay. Nhờ đức tính cao quý ấy người bạn gái dễ giữ mình khiết bạch và khiến ái tình của mình cao quý. Nhưng tội nghiệp quá! Người bạn gái đĩ điếm đã mất đi đức tính thẹn thùng và biến thành những người vô mức lả lơi, sỗ sàng. Lương tâm họ không còn kỹ lưỡng, tao nhã nữa. Bởi nhiều lần hung ác uy hiếp đức thẹn thùng bằng cách sống lõa thân, bằnt những biệc hành dâm ô uế, họ mất hẳn tinh thần tự trọng, tự kính. Họ không quan tưởng gì đến nhân phẩm và sống động như một thú vật ngông cuồng. Một ảnh hưởng tai hại của những đêm làm mồi dâm dục là trong cuộc sống xã hội họ không còn biết giữ sự đoan trang, thùy mị, lễ độ đối với ai. Gặp kẻ lạ thì buộc lòng lắm họ xã giao bằng một mớ lễ phép khách sáo. Song khi giao thiệp lâu và đối với khách quen biết họ ăn nói, tỏ ra nhiều cử chỉ khiến kẻ giàu lương tri phải điếc tai, nổ mắt. Ai mà không lạnh mình khi thấy những lối đi, cách ngồi, điệu nói của những kỹ nữ vào những buổi chiều họ đón khách. Trên gương mặt họ lộ ra rõ rệt cho kẻ giàu tâm lý, cả một sự chai lỳ, chán nản ê chề. Giữa thanh thiên bạch nhật mà họ coi người qua kẻ lại như cọng rác. Gặp "khách hàng" là họ đùng đùng đến bắt tay, cặp kè, hôn hít, bất kể dư luận của người xung quanh. Đó là người ta chưa dám bàn những lời nói, những cử chỉ sỗ sàng lả lơi của họ dưới mái hồng lâu vào những đêm quỷ dâm ô tung hoành.
6.2 - Chai Lỳ Trong Nhục Lạc. Trong cuộc sống hôn nhân chính đáng người nam cũng như người nữ có quyền làm việc chăn gối để truyền thống nhân loại. Riêng về người nữ bên cạnh người nam họ chẳng những tìm đặng một nguồn nhục lạc mà còn thụ hưởng một cuộc ái ân thuộc tình cảm. Bởi hôn nhân của họ hợp pháp nên nguồn hứng thú xác thịt, tình cảm của họ khiến lương tâm họ bình yên vui khoái. Hơn nữa nhờ sự điều khiển của lý trí, những tác động yêu đương của họ có chừng mực và do đó họ cảm thông đời sống thể chất và tâm lý nhau một cách trực tiếp trang nghiêm, âu yếm, thân mật, mặn nồng, thỏa mãn. Tạo hóa đã cho họ nguồn hân sướng này để giúp họ phổ truyền loài người. Họ cộng tác với tạo hóa trong một công việc cao cả là cấu thành đứa trẻ, nên họ có quyền hưởng nguồn khoái vui của việc chăn gối. Cái quyền này làm cho họ yên tâm trong khi bạch lộ tình yêu cách hợp lý, và chừng mực đối với bạn lòng của mình. Trên bước đường hôn nhân dù nhiều lần việc tính giao họ vẫn thấy lòng lâng lâng vui vẻ, sướng khoái. Trái lại người đĩ điếm, bởi không có hôn nhân chính đáng, bởi gây cách quá lố lăng, phản tự nhiên những tác động dâm ô nên sau khi nhiều lần hành lạc họ như chai lỳ trong nhục lạc. Đã đành về mặt thể xác những cơ quan sinh dục của họ khi quá bĩ sử dụng, kích thích dần mất đi tính chất nhạy cảm và không cung cấp cho họ sự khoái sướng nồng mặn như lúc họ mới một hai lần ăn ở với người đàn ông. Đã đành vậy. Song cách riêng về mặt tâm lý họ nghe lơm ái tình. Người mà họ phú giao thân thì nào đâu có đồn lý tưởng, tâm lý, sở thích như họ. Họ có thương yêu gì thiệt đâu. Chỉ là những người đối với họ như kẻ ăn mía nhả xác, hay uống một hớp nước rồi quăng ly. Họ hoặc vì "hơi đồng" hoặc vì nhục dục mà gây những tác động tà dâm, mà nói những lời rủ ren, mời mọc, an ủi âu yếm, tâm sự... Song trong thâm tâm họ có chút ái tình gì nồng thắm đâu. Bởi thiếu ái tình chân chính nên trong những cuộc hành lạc họ chỉ nếm được nhục lạc (thứ này dần dần tàn tạ vì những cơ quan sinh dục chai lỳ) chớ tuyệt nhiên không có sự chia sớt cõi lòng, sự thông cảm ái tình căn cứ trên nhân nghĩa, hy sinh, chân thành, tín nhiêm. Và sau nhiều lần chạy theo mồi nhục dục khiến họ biến thành thứ đồ chơi "vô tri vô giác". Họ chai lỳ trong nhục lạc như trên chúng tôi đã nói. Họ phú mặc những canh trường dưới ánh đèn mờ xanh của nhà số họ "làm việc" cách miễn cưỡng, miễn cưỡng trong tâm hồn. Họ nhiều phen chán ngắt đi bên sự nồng nhiệt mơn trớn tởm nhờm của những ong bướm? Cảnh sống của họ cho ai hiểu rõ nỗi lòng họ, chỉ là một cảnh sống tù đày đau khổ triền miên.
6.3 - Óc Tục Tằn. Có lần nào bạn rủi mục kích một cuộc chưởi lộn hay đánh lộn của những kỹ nữ chưa. Nếu chưa, quả là một may mắn cho bạn. Và chúng tôi ước bạn đừng rủi, như chúng tôi. Đâu vài ba lần gì đó, tình cờ chúng tôi gặp những cuộc chưởi lộn ẩu đả động trời của các bạn gái điếm. Bạn ơi! không thể tả nổi sự tục tằn mà họ diễn xuất ra bằng điệu bộ cử chỉ nhất là bằng lời nói. Người ta có thể nói không cần dè dặt rằng họ chỉ biết trả đũa kẻ nghịch mình bằng lời nói. Người ta có thể nói không cần dè dặt rằng họ chỉ biết sổ ra tất cả những cái gì ô uế của đời họ mà thôi. Họ tuôn sổ ra tất cả những cái gì ô uế của đời họ, họ tuôn sổ cách mạnh mẽ, lanh lợi và thao thao bất tuyệt. Quan sát họ, người ta có thể đoán không lầm rằng đầu não họ thâm nhiễm những chất tục tằn ô uế cách dầy dặn mà không biết làm sao bôi kỹ được. Bởi trồi hụp trong hố tội lỗi họ không còn coi tục tằn là thứ phải tởm gớm, lánh xa. Những tâm tình, ý nghĩ, mơ vọng, hình ảnh bẩn thỉu đột nhập đâu tận đường gân ống tủy của họ, cấu tạo cho họ một itềm thức tục là tục. Và nếu có coơ hội tiềm thức khả ố này nhảy lên ý thức và trào tràn ra bằng ngôn ngữ, cử chỉ, hành vi. Rất nhiều khi họ xử đối tục tằn mà họ không hay dè. Họ quá lẫn lộng điều ô nhơ với thanh sạch. Tai hại nữa là nhiều khi họ lấy làm danh dự, tự đắc trong những thái độ, lới nói tục tằn. Họ tự nhận rằng con người của mình hễ nói ra là phải nói tục, làm cái gì phải có tính chất thô bỉ mới được. Thiệt là đáng thương lắm.
6.4 - Giả dối không thể tưởng tượng được
Đọc xong những giòng chữ trên của chúng tôi chắc có bạn đọc hỏi: "Còn tâm lý những bạn gái đĩ điếm ra sao?". Để giải đáp cùng bạn câu hỏi này chúng tôi cố gắng trình bày cùng bạn đôi nét tâm lý đặc biệt của những mảnh lòng đáng thương hại mà thường người đời cứ coi là những phần tử dâm tà, tội lỗi, đáng ghét.
Trước hết bạn nên biết qua cơ cấu tâm lý phức tạp của những bạn gái trước khi đưa chân vào đường mại dâm. Tự nhiên lúc dậy thì họ cũng như bao nhiêu bạn gái khác, có sự đòi hỏi tha thiết về mặt sinh dục. Họ cảm thấy khao khát sống gần người khác giống, gần tâm hồn hiểu mình để làm vợ và sau cùng làm mẹ dưới mái gia đình phúc lạc. Lúc hoa niên tuy có sự thúc đẩy của bản năng nhục dục, họ vẫn có đức thẹn thùng, e lệ tự nhiên. Cõi lòng của họ băng tuyết đẹp như tờ giấy mới. Họ không thích quả tim mình bị bùn nhơ dâm tà bám lấy. Họ tởm gớm cuộc sống truy hoan đồi bại như bao lương tâm bạn gái khác. Nói tắt, trước khi chôn phấn lạt của hồng lâu, họ là những tâm hồn quý đẹp, sản phẩm của bàn tay tạo hóa vô son phép quyền. Phần đông họ cũng có khả năng hoặc lập gia đình để làm những người vợ, người mẹ gương mẫu hoặc hy sinh kiếp hoa để vào những tu viện hầu phụng sự nhân loại về mặt siêu nhiên. Nhưng tại sao họ phải sống cảnh đời buôn son bán phấn như thế?
Do sự nghiên cứu chu đáo đời sống những kỹ nữ người ta thấy có nhiều nguyên do phức tạp tạo cho họ những tâm lý khác nhau trước khi bước vào hồng lâu và khi buông lung theo đường trụy lạc.
5.1- "Bảo rằng đi dạo lấy người, đem về rước khách kiếm lới mà ăn". Trong đám bạn gái xấu số dưới mái hồng lâu có không ít ngưòi vì kém học thức, kém không ngoan, vì quê mùa bị những tay trùm điếm dụ dỗ, bắt ép vào cuộc làm đồ chơi bỉ ổi cho thiên hạ. Họ buổi đầu là những cô gái trong sạch. song khi xa vắng cha mẹ, bị các mụ tú bà ma ranh quỷ quái lường gạt, bắt ép làm điều bất lương để phụng sự đời sống vật chất cho chúng. Bởi có lương tâm hoa huệ, thoạt đầu rất đường mật của bọn váo già này, song bởi sức quyến rũ của chúng quá mạnh, bởi sức bắt buộc của chúng quá gắt gao, lòng liễu thơ như rơm gần lửa dần dần vẫn châm vào bước truy hoan. Giá họ có htẹn thùng hay vì lý trí khiến tởm gớm những cuộc hành lạc ô uế mà từ chối việc "rước khách" thì bị ngay sự ó rầy đay nghiến của những tên trùm xảo quyệt của dâm dục: "Bảo rằng: đi dạo lấy người. Đem về rước khách điếm lời mà ăn". Nếu những mảnh lòng xấu số có phản kháng thì sẽ bị sự trừng phạt cay nghiệt của chúng: "Con kia đã bán cho ta Nhập gia phải cứ phép nhà ta đây" Và như một con hổ cái cuồng nộ chúng "chập bị tiêu, rắp sấu vào ra tay" đánh đập người kỹ nữ cách tàn nhẫn.
Ngày kia đi ngang một nhà số chúng tôi mục kích một cảnh trừng phạt vô cùng bi thảm. Người bạn gái nọ vừa bị bán cho một tên trùm điếm vừa đặng ít hôm. Buổi chiều kia nàng bị ép buộc trang sức để rước khách làng chơi. Nhưng vì lương tâm tốt đẹp nàng âu sầu cự tuyệt. Mụ trùm nhà số từ trong căn phòng gần nàng chạy xành xạch ra mặt nhăn tái tái, miệng bành xành quát to "Con khốn nạn này" và như một tay quyền thuật thiện nghệ mụ tóm lấy cổ cô nàng, rẻ tóc ra làm hai buộc nghịch dưới trụ giường rồi tát, tát. Mụ đánh không biết mấy bạt tai và đá và lên gối và nhất là tuôn xổ ra đủ thứ âm thanh tục tằn, thô bỉ. Co nàng bạc phận gục đầu bên trụ giường khóc nức nở và không dám nói ra nửa lời.
Cái thảm cảnh trên đây xảy ra cho rất nhiều người kỹ nữ trước khi họ đi sâu vào hố dâm ô. Sống trong tay những mụ tú bà dữ như gấu, họ không biết làm cách nào khác hơn là phải vâng lời chúng để "đưa người cửa trước rước người cửa sau" hầu nuôi sống mình và nhất là nuôi sống những tên hạm điếm. Sống trong hoàn cảnh như thế khởi thủy họ bị thống khổ rất mực về đường tâm thần. Tuy sự chung đụng xác thịt cung cấp cho họ thú nhục lạc về đêm, song bao giờ trong tận đáy lòng họ cũng có những tiếng sầu tủi, uất hận, nhàm chán, đay nghiến, vày vò. Họ vốn không phải là phường mê dâm tự nhiên. Có thể họ là những tiểu thư có ăn học, từ thuở ấu trĩ sống bên những bàn tay mẹ hiền, được thụ lãnh nền giáo dục thánh đức. Nhưng bởi lỡ bước sẩy chân vào cạm bẫy của bầy lũ trùm bán phấn buôn son mà phải cảnh đời ô trọc. Có thể sau nhiều lần giao phó thân thể cho những gã lànng chơi họ bớt vẻ e lệ, nghe khoái thích trong việc tác dâm song nhất định cung lòng họ bao giờ cũng rộn dậy niềm hờn thân tủi phận, niềm chán nản chua cay. Họ hơn những đồng nghiệp khác ở chỗ ước muốn thoát ly cuộc đời hiện tại để lập gia đình, để làm vợ bên tâm hồn người chồng lương thiện, làm mẹ bên đứa con ngoan tính, thân yêu. Và chính họ trong những cuộc hành dâm trong không có sự điên cuồng tích cực háo dâm, háo sắc. Họ thường "làm việc" cách bất đắc dĩ, vừa thỏa mãn tên khách để được đồng tiền độ hộ khẩu mình hay người trùm của mình. Họ là những lương tâm nều gặp cơ hội tốt sẽ phản tỉnh, phục thiện và có thể sống đời sống sách sẽ tốt đẹp cách vững chắc.
5.2 - Lỡ rồi... lỡ luôn. Có nhiều bạn gái đĩ điếm trước kia tởm gớm phi thuờng khiếp sống hồng lâu. Song khi dậy thì trong những cuộc giao thiệp thiếu khôn ngoan, lỡ lầm bán đức khiết trinh mình cho những "phường trên bộc trong dâu" để rồi một mình ôm cảnh khổ. Hòn máu hoang lạnh trong cung lòng từ từ lớn lên. Gia đình mất danh tiếng. Xóm riềng dị nghị, cha mẹ đay nghiến rầy la, có khi đánh đập nữa. Vì đó lòng quá buồn rầy họ đành bỏ gia đình ra đi và bởi tự nghĩ dù sao đời mình cũng lấm bùn rồi, tuy xã hội khi chê nhưng do kinh nghiệm mình biết nó cũng thú vị, nên đem kiếp má đào chôn vào hang trụy lạc. Cũng có nhiều bà vợ của những kẻ tai to mặt lớn song vì dại dột nghe những lý lẽ của trái tim, chia xẻ tình chung của mình cho những tên sở khanh. Sau cùng thanh danh nhà chồng bị hoen ố và mình bị trục xuất ra khỏi gia đình. Trên bước đường lưu lạc, lang thang họ buộc lòng đem má phấn gởi nôi tay những mũ trùm đĩ điếm để ngày ngày đêm đêm làm đồ chơi "vô tri vô giác" cho phường hoang dâm phóng đãng. Thì ra nguyên nhâ cấu thành tâm lý của các bạn kỹ nữ này trong giai đoạn đầu là những bước lở đáng thương hại. Rồi từ một vết bùn trên tấm thân trong sạch họ tự dìm toàn thân trong sa lầy, bi thương. Sống trong bầu không khí sặc sựa phấn giả son lừa, họ có bầu tâm sự phức tạp. Họ một mặt oán trách sự nghiêm khắc của dư luận xã hội, sự tàn nhẫn của cha mẹ hay người chồng. Do đó họ than tiếc tấm thân vôi bạc của mình không sao xiết kể. Mặt khác trong tân cùng lương tâm của mình. Tuy hiện giờ không biết bao nhiêu lần hành lạc cách ô uế, tục tằn song tội lỗi đầu tiên họ không thể quên đi được. Nó khắc sâu vào lương tâm của họ. Những lời nói, thái độ mà lúc xưa một đêm dại dột nào đó họ lấy làm sung sướng tjốt ra hay diễn tả cho người yêu hiện giờ suốt đời họ hoài tưởng trong biển sầu đau hối tiếc vô bờ bến. Chính tội lỗi đầu tiên ấy ảnh hưởng cả đời họ, khiến cho họ dù nhắm mắt đánh liều bán đời xuân cho dâm dục, vẫn có những phút giây muốn sống thanh bạch, tốt tươi. Họ thường có ước vọng làm vợ, làm mẹ như những kỹ nữ mà chúng tôi bàn trên đây. Tuy nhiên bởi cảm thấy mình là mục tiêu cười ngạo nghễ của xã hội nên họ đi sâu vào đường trụy lạc hơn các kẻ bị đánh lừa, bắt ép. Họ có thể sống suốt đời dưới mái hồng lâu và dùng các cuộc tác dâm như sinh nghiệp cho mãn thân bèo trôi hoa đổ.
5.3 - "Bán thịt đổi cơm ăn" (tiếng của Xuân Huyền). Một hạng kỹ nữ khác xem nghề mại dâm là một nghề dễ dàng phúc lạc để độ hồ khẩu. Vẫn hiểu rằng những bạn gái khi sống dưới mái nhà số thì ai cũng "bán thịt đổi nồi cơm ăn". Vẫn hiểu bậy. Song có một số bạn gái trước khi bước vào đời trụy lạc cảm thấy mình yếu đuối, bất tài không thể thành lập gia đình, không thể đổi cơm ăn áo mặc bằng mồ hôi nước mắt của mình. Họ tự nghĩ đời của các đĩ điếm chắc sung sướng lắm. Thì về đêm hành lạc đã khoái, trái lại còn có tiền xài. Họ thấy rằng nếu mình ở ngoài như các chị em bạn gái khác biết có được chồng xứng đáng hay không? Rủi phải bạn ế chồng làm thân gái già rồi sao? Họ lại thường nghĩ là những con cái gia đình nghèo túng, mồ côi thất giáo. Sống trong điều kiện của đĩ điếm mà họ thấy ở những thành thị là đời các tiên. Vì thế họ tự nói, dại gì mình phải sống mãi cảnh cơ hàn. Vào hồng lâu đã không tốn tiền lại còn sống phong lưu, khoái lạc. Thế là họ đem cung hiến cho phường bướm ong. Bởi coi nghề điếm là một sinh nghiệp nên hạng kỹ nữ này thường không khổ tâm, hối tiếc số phận. Họ rất lạc quan trong việc tác động dâm ô để kiếm nhiều tiền bạc hầu sống ấm no. Song khi cuộc đời đĩ điếm của họ gần tàn, nhiều lúc họ buồn sầu thấm thái. Khác hẳn lúc mới xông pha vào lòi dâm dục, lúc này họ bi quan với kiếp sống. Họ thấy rằng xã hội thiếu tổ chức. Thân liễu bồ của họ vì cơm ăn áo mặc phải đi làm một nghề, mà nếu suy nghĩ kỹ, chính họ rất tởm gớm. Sau nhiều lần làm việc xác thịt họ không còn thấy hứng vui, khoái lạc gì. Buộc lòng che khuất cặp mắt lương tâm, họ phải có những cử chỉ âu yếm giả dối, cáo gài, buông ra những câu "anh anh...em em" sặc mùi dâm lụy chỉ vì hơi đồng, vì dạ dầy thôi. Biết bao những phút họ cảm thấy cuộc sống nơi nhà số vô nghĩa, đáng nhờm. Nhưng làm sao bây giờ. Thân hoa đào trót "đã nhứng chàm" thì thôi "đành liều nhắm mắt đưa chân thử xem con tạo xoay vần ra sao". Họ cũng muốn vứt đi đoạn đời bỉ ổi, song trên bước đường đời làm sao sinh sống. Cuốc đất thì không nởi, ăn mày thì hổ ngươi. Thì ra chúng ta thấy những người bạn gái đĩ điếm trong hoàn cảnh này không hoàn toàn trụy lạc. Thoạt đầu họ lầm dại, sau khi có tuổi đứng đắn biết điều dở hay họ thường hối tiếc tuổi trẻ ngu khờ của mình. Hối tiếc nhưng không biết làm sao phục thiện. Giá có một tổ chức xã hội nào cứu vớt họ, đưa đẩy họ một đường lối sống tuy không cần quá phong lưu song trong sạch, cao nhã, chúng tôi quyết chắc họ sẽ cho là vạn hạnh.
5.4 - Chiều chiều lén chủ ra cửa ngắm... Còn một hạng kỹ nữ khác, trước khi bước chân vào cảnh đời mua vui hối tiếc. Đó là những bạn gái lúc còn thơ trẻ học hành non kém, ở mướn cho những gia đình giàu có nơi thành thị. Các cô trong đời sống chật hẹp có cảm tưởng rằng đời mình quá khốn nạn. Họ thèm thuồng điệu sống của những "cô" quần là áo lượt, son phấn tha thướt dập dìu, chiều chiều trên những ngả phố. Làm thân con gái, theo họ, phải đâu mãi sống đầu tắt mặt tối như mình luôn. Cần phải tự giải thoát để được hạnh phúc như những "cô" ấy. Họ cho hạnh phúc trên đời của phái yếu chỉ có thể là tuyệt vời. Cả những bà chủ nhà của họ có lẽ cũng không sung sướng vinh hạnh bằng. Họ nuôi trong tâm hồn măng dại cái lối sống ấy. Chiều chiều họ lén chủ ra tựa cửa ngắm những cặp "uyên ương" nhởn nhơ, cười giỡn vui vẻ trên các nẻo đường. Nấu cơm, rửa chén, lau nhà, giặt quần áo, đổ bô... tất cả điều khổ nọc. Phải ra đi để.... Thế là một tối nọ đời họ chôn vùi trong lò phấn son để làm tay sai "bán thịt" cho những mụ tú bà. Trong mấy năm đầu trên đường truy hoan, các kỹ nữ hạng này thấy cuộc đời mình rất hạnh phúc. Hoàn cảnh nô tỳ, tủi nhục không còn nữa. Họ biến thành những "cô" đi bên những "cô" khác: thầy của họ. Muốn sống phong lưu, theo họ chỉ cần chịu khó học những miếng nghề mà "chị em bạn" dạy cho. Đồng thời lo trang sức cho chu đáo. Lao khổ nào có bao nhiêu mà nghiễm nhiên có một "địa vị phong lưu" thì còn gì sướng bằng. Nhưng rồi theo thời gian các kỹ nữ này mất đi nguồn vui trong tâm hồn của buổi mới ngày đầu. Họ vốn không phải là những lương tâm tội lỗi trụy lạc. Họ có khả năng sống rất thiện. Họ thường là những kẻ giàu lương tri, vẫn còn bản năng muốn làm vợ và làm mẹ. Song vì lúc dậy thì cuộc sống kinh tế bị khủng hoảng, họ lỡ lầm giải quyết cảnh sống mình bằng một phương thế bất đáng, ô nhơ. Khi cảnh tình dẻ dặt lại và nhất là trong đời đĩ điếm họ gặp những thực tế đắng cay, họ lần lần ăn năn lầm lỗi của mình. Bây giờ họ bừng mắt dậy thấy rằng địa vị của các "cô" mà xưa họ coi như tiên không hẳn là những đĩa vị thanh cao phong lưu đài các. Chỉ vì muốn tìm một đĩa vĩ xã hội để sống xứng đáng, họ đã phải bước và đống bùn nhơ mà hiệu quả là bịnh đau, ô nhục, sầu chán. Trong hạng đĩ điếm của họ có nhiều ngưòi can đảm vứt đi nghề cũ để trở lại cuộc sống thanh bạch. Nhưng phần nhiều "ngựa quen đường cũ", họ mãi ôm khư khư địa vị của mình và trong thâm tâm là cả một tù ngục đầy hối tiếc, buồn lo.
5.5 - Có phải thèm "thịt sống" không? Theo phần đông dư luận của người đời thì có một số trong nhỏ bạn gái làm nghề mãi dâm chỉ vì thèm khát nhục dục. Người ta gọi họ là hạng người trụy lạc tự bản chất và "thèm thịt sống" mê say trong ô nhục lạc ô nhơ. Nhưng dư luận ấy có đúng không? Trước hết chúng ta nên biết rằng có rất nhiều nguyên do khiến nhiều bạn gái thành những kỹ nữ và những nguyên do không chỉ là sự thèm khát nhục lạc. Hơn nữa chúng ta đừng quên rằng phần đông con người có lương tri biết coi dư luận các hạng người buôn son bán phấn là con đường ta. Hẳn có nhiều đĩ điếm chán ngắt cuộc sống ô uế của mình, luôn luôn khát vọng sự giải thoát nhưng không biết làm cách nào hơn. Vậy khi phán đoán giá trị luân lý của những số phận dưới mái thanh lâu, chúng ta nên có những dè dặt trên để khỏi sai lầm "quơ đũa cả nắm" rằng chỉ có các cô gái làng chơi ghiền dâm mà làm đĩ điếm. Nhưng ngoài ra những dè dặt cần thiết người ta phải công bình nhận xét rằng có một số gái, một số không lớn nhưng vẫn có, vì mang nặng một vốn di truyền mê dâm, vì sống trong hoàn cảnh gia đình có nhiều gương dâm dục, vì lớn lên trong đẳng cấp mà nhiều phần tử trụy lạc, vì lúc thụ giáo ở nhà trường hay lúc thoát ly gia đình ở với cô bác, làm thuê cho kẻ này người nọ, đã giao du với nhiều bè bạn mất nết, đa dâm, đã đọc nhiều sách báo, coi nhiều phim ảnh, nghe nhiều câu chuyện hàm chứa chất độc dâm dục. Ngần ấy nguyên cớ từ lúc còn trong bụng mẹ đến khi lớn lên trong xã hội, đào luyện cho bạn gái bản chất hiếu dâm tự nhiên. Kịp đến tuổi dậy thì nếu không gặp sự chỉ dẫn của kẻ khôn ngoan, nếu nghèo ý chí, không lý tưởng và nếu gặp cơ hội chôn thân liễu bồ vào chốn hoang dâm. Khi bước vào ngưỡng cửa hồng lâu và nhiều năm sau họ rất hăng hái trong việc tìm kiếm nhục lạc. Họ đặt lý tưởng cuộc đời họ trong những đêm mà họ làm tôi mọi cho thần Vệ nữ cách đê mê đắm đuối. Chính họ là những tay tích cưc trù liệu trăm phương ngàn cách dâm ô để thỏa mãn những tên ong bướm trọc phú truy hoan. Họ bất cần biết họ là người hay là gì lúc bán phấn. Họ biến thành một khí cụ "vô tri vô giác", họ dồn hết sức lực, trí lực, tâm lực trong việc gây hạnh phúc cho mình và cho khách dâm. Họ hoạch định điệu sống của họ thành một chương trình. Ngoài những giờ đêm mà họ cho là "thế giới thần tiên" để mở những món nghề dâm ô sặc mùi thú vật, khùng điênn, ô uế, đáng tởm, họ có những thì giờ riêng để trau dồi thân thể. Nhiều khi họ sống như một đàn ông. Họ trang sức kiểu nam nhân, họ hút thuốc, họ đá banh, họ đi đứng với các điều tỏ ra mình "anh dũng". Lẽ dĩ nhiên đến giờ rước khách hay làm nô lệ cho quỷ dâm dục thì họ trở thành những gái ngoan tinh, có vẻ thướt tha thùy mị, duyên dáng. Trong họ tất cả nghệ thuật giả dối, lừa người mua vui, kiếm bạc. Bởi có chủ trương sống như vậy nên tâm hồn họ lúc nào cũng lặn hụp trong sông tình biển ái. Đầu não họ đen ngòm ngòm những ý tưởng nguyệt hoa. Trí tuệ bị sức tấn công triền miên của tình dục dần dần lu lợt. Ý chí cùn mằn. Duy chỉ có não tưởng tượng thì hoạt động không cương, đời sống tinh thần của họ bị một áng mây dâm tà bao phủ khiến họ có những nỗi buồn bực bội, mênh mang khổ sở. Nhưng rồi theo bước đi của thời gian tuổi xuân của họ cỗi tàn. Càng chạy theo miếng mồi xác thịt, họ càng thấy tâm hồn khao khát và ê chề chán ngán. Họ thấy rằng những cái hôn hít, vuốt ve, những động tác động tà dâm không đem lại cho họ nguồn vui thỏa mãn. Lòng họ vẫn thấy thiếu một cái gì? Nhiều khi họ thả hồn trong biển nhớ nhung xa rộng. Họ hoài tưởng cảnh đời trong sạch lúc còn xuân trẻ, họ cũng mơ ước ngày nào được nếm mùi thú vị của gia thất. Một người chồng hiền lương, một đứa con xinh đẹp có thể là hạnh phúc của đời họ. Thì ra cuộc đời ong bướm của họ không phải họ lạc quan theo đuổi luôn. Lương tâm và lương tri khi họ có nhiều kinh nghiệm đã gióng cho họ nhiều hồi chuông cảnh tỉnh. Họ không phải là hạng người cả đời thèm thịt sống như thường dư luận xã hội phán đoán. Sở dĩ họ phải kéo dài đời sống ô trọc của mình biết đâu vì đã lỡ lầm rồi, không biết làm sao tự cứu vãn, không biết làm sao đảm bảo cảnh sống ngày mai. Nhất là khi đến cảnh tang du, hương tàn phấn lạt và trong mình rạo rực không biết bao nhiêu triệu vi trùng của biết bao thứ bịnh sát nhân? Trời ơi! có ai thấu hiểu nỗi nguồn tâm sự của họ.
Tới đây bạn và chúng tôi đã biết sơ vài nguyên do chính đã khiến nhiều bạn gái bước vào kiếp mãi dâm. Chúng ta cũng đã biết nhiều nguyên do khác nhau cấu tạo cho nhiều bạn gái đĩ điếm trong từng hạng nói trên có tâm lý đặc biệt và để bạn biết khá khá tâm lý những con người đáng thương hại này, dưới đây chúng tôi cố gắng bàn vài nét tâm lý mà đa số kỹ nữ đều có không nhiều thì ít.
6 - Tâm Lý Chung Của Những Kỹ Nữ
6.1 - Lả lơi và sỗ sàng. Một đức tình quý đẹp của người con gái lúc dậy thì cũng như khi cao tuổi trên đường hôn nhân, hoặc độc thân là đức thẹn thùng. Họ tự nhiên e lệ khi ai nhìn ngó mình, họ tự nhiên giấu kín tâm hồn mình, ái tình của mình và nhất là giấu kín những cơ quan sinh dục của mình. Giá có ai nói đến những thứ này trước mặt họ thì họ đỏ mặt, bẽn lẽn ngay. Nhờ đức tính cao quý ấy người bạn gái dễ giữ mình khiết bạch và khiến ái tình của mình cao quý. Nhưng tội nghiệp quá! Người bạn gái đĩ điếm đã mất đi đức tính thẹn thùng và biến thành những người vô mức lả lơi, sỗ sàng. Lương tâm họ không còn kỹ lưỡng, tao nhã nữa. Bởi nhiều lần hung ác uy hiếp đức thẹn thùng bằng cách sống lõa thân, bằnt những biệc hành dâm ô uế, họ mất hẳn tinh thần tự trọng, tự kính. Họ không quan tưởng gì đến nhân phẩm và sống động như một thú vật ngông cuồng. Một ảnh hưởng tai hại của những đêm làm mồi dâm dục là trong cuộc sống xã hội họ không còn biết giữ sự đoan trang, thùy mị, lễ độ đối với ai. Gặp kẻ lạ thì buộc lòng lắm họ xã giao bằng một mớ lễ phép khách sáo. Song khi giao thiệp lâu và đối với khách quen biết họ ăn nói, tỏ ra nhiều cử chỉ khiến kẻ giàu lương tri phải điếc tai, nổ mắt. Ai mà không lạnh mình khi thấy những lối đi, cách ngồi, điệu nói của những kỹ nữ vào những buổi chiều họ đón khách. Trên gương mặt họ lộ ra rõ rệt cho kẻ giàu tâm lý, cả một sự chai lỳ, chán nản ê chề. Giữa thanh thiên bạch nhật mà họ coi người qua kẻ lại như cọng rác. Gặp "khách hàng" là họ đùng đùng đến bắt tay, cặp kè, hôn hít, bất kể dư luận của người xung quanh. Đó là người ta chưa dám bàn những lời nói, những cử chỉ sỗ sàng lả lơi của họ dưới mái hồng lâu vào những đêm quỷ dâm ô tung hoành.
6.2 - Chai Lỳ Trong Nhục Lạc. Trong cuộc sống hôn nhân chính đáng người nam cũng như người nữ có quyền làm việc chăn gối để truyền thống nhân loại. Riêng về người nữ bên cạnh người nam họ chẳng những tìm đặng một nguồn nhục lạc mà còn thụ hưởng một cuộc ái ân thuộc tình cảm. Bởi hôn nhân của họ hợp pháp nên nguồn hứng thú xác thịt, tình cảm của họ khiến lương tâm họ bình yên vui khoái. Hơn nữa nhờ sự điều khiển của lý trí, những tác động yêu đương của họ có chừng mực và do đó họ cảm thông đời sống thể chất và tâm lý nhau một cách trực tiếp trang nghiêm, âu yếm, thân mật, mặn nồng, thỏa mãn. Tạo hóa đã cho họ nguồn hân sướng này để giúp họ phổ truyền loài người. Họ cộng tác với tạo hóa trong một công việc cao cả là cấu thành đứa trẻ, nên họ có quyền hưởng nguồn khoái vui của việc chăn gối. Cái quyền này làm cho họ yên tâm trong khi bạch lộ tình yêu cách hợp lý, và chừng mực đối với bạn lòng của mình. Trên bước đường hôn nhân dù nhiều lần việc tính giao họ vẫn thấy lòng lâng lâng vui vẻ, sướng khoái. Trái lại người đĩ điếm, bởi không có hôn nhân chính đáng, bởi gây cách quá lố lăng, phản tự nhiên những tác động dâm ô nên sau khi nhiều lần hành lạc họ như chai lỳ trong nhục lạc. Đã đành về mặt thể xác những cơ quan sinh dục của họ khi quá bĩ sử dụng, kích thích dần mất đi tính chất nhạy cảm và không cung cấp cho họ sự khoái sướng nồng mặn như lúc họ mới một hai lần ăn ở với người đàn ông. Đã đành vậy. Song cách riêng về mặt tâm lý họ nghe lơm ái tình. Người mà họ phú giao thân thì nào đâu có đồn lý tưởng, tâm lý, sở thích như họ. Họ có thương yêu gì thiệt đâu. Chỉ là những người đối với họ như kẻ ăn mía nhả xác, hay uống một hớp nước rồi quăng ly. Họ hoặc vì "hơi đồng" hoặc vì nhục dục mà gây những tác động tà dâm, mà nói những lời rủ ren, mời mọc, an ủi âu yếm, tâm sự... Song trong thâm tâm họ có chút ái tình gì nồng thắm đâu. Bởi thiếu ái tình chân chính nên trong những cuộc hành lạc họ chỉ nếm được nhục lạc (thứ này dần dần tàn tạ vì những cơ quan sinh dục chai lỳ) chớ tuyệt nhiên không có sự chia sớt cõi lòng, sự thông cảm ái tình căn cứ trên nhân nghĩa, hy sinh, chân thành, tín nhiêm. Và sau nhiều lần chạy theo mồi nhục dục khiến họ biến thành thứ đồ chơi "vô tri vô giác". Họ chai lỳ trong nhục lạc như trên chúng tôi đã nói. Họ phú mặc những canh trường dưới ánh đèn mờ xanh của nhà số họ "làm việc" cách miễn cưỡng, miễn cưỡng trong tâm hồn. Họ nhiều phen chán ngắt đi bên sự nồng nhiệt mơn trớn tởm nhờm của những ong bướm? Cảnh sống của họ cho ai hiểu rõ nỗi lòng họ, chỉ là một cảnh sống tù đày đau khổ triền miên.
6.3 - Óc Tục Tằn. Có lần nào bạn rủi mục kích một cuộc chưởi lộn hay đánh lộn của những kỹ nữ chưa. Nếu chưa, quả là một may mắn cho bạn. Và chúng tôi ước bạn đừng rủi, như chúng tôi. Đâu vài ba lần gì đó, tình cờ chúng tôi gặp những cuộc chưởi lộn ẩu đả động trời của các bạn gái điếm. Bạn ơi! không thể tả nổi sự tục tằn mà họ diễn xuất ra bằng điệu bộ cử chỉ nhất là bằng lời nói. Người ta có thể nói không cần dè dặt rằng họ chỉ biết trả đũa kẻ nghịch mình bằng lời nói. Người ta có thể nói không cần dè dặt rằng họ chỉ biết sổ ra tất cả những cái gì ô uế của đời họ mà thôi. Họ tuôn sổ ra tất cả những cái gì ô uế của đời họ, họ tuôn sổ cách mạnh mẽ, lanh lợi và thao thao bất tuyệt. Quan sát họ, người ta có thể đoán không lầm rằng đầu não họ thâm nhiễm những chất tục tằn ô uế cách dầy dặn mà không biết làm sao bôi kỹ được. Bởi trồi hụp trong hố tội lỗi họ không còn coi tục tằn là thứ phải tởm gớm, lánh xa. Những tâm tình, ý nghĩ, mơ vọng, hình ảnh bẩn thỉu đột nhập đâu tận đường gân ống tủy của họ, cấu tạo cho họ một itềm thức tục là tục. Và nếu có coơ hội tiềm thức khả ố này nhảy lên ý thức và trào tràn ra bằng ngôn ngữ, cử chỉ, hành vi. Rất nhiều khi họ xử đối tục tằn mà họ không hay dè. Họ quá lẫn lộng điều ô nhơ với thanh sạch. Tai hại nữa là nhiều khi họ lấy làm danh dự, tự đắc trong những thái độ, lới nói tục tằn. Họ tự nhận rằng con người của mình hễ nói ra là phải nói tục, làm cái gì phải có tính chất thô bỉ mới được. Thiệt là đáng thương lắm.
6.4 - Giả dối không thể tưởng tượng được
Người bạn gái làm nghề mại dâm còn có một quái tính siêu vượt các tật xấu của nhiều bạn gái khác là quái tính giả dối. Họ giả dối từ nội tâm đến ngoại thân. Không cần nói nhiều bạn cũng dư hiểu rằng đối với những gã làng chơi họ chả có một tí ái tình nào chân thật cả. Họ là thứ người ta nói yêu tất cả để không yêu ai hết. Hiến than liễu yếu cho kẻ khác dùng làm mồi nhục dục và tìm mọi cung cách để cung cấp sướng vui ô trọc chho kẻ khác, họ chỉ cố ý hoặc tìm nhục lạc, hoặc kiếm tiền. Bao cử chỉ âu yếm, bao lời nói quyến rũ của họ hàm súc trong cả một giả dối không thể tưởng tượng được. Họ giả dối trong tâm hồn đã đành mà còn giả dối trong lối trang sức nữa. Thiếu gì người đĩ điếm xấu dạng, vô duyên không biết sánh với quái vật nào, hơn nữa sau nhiều ngày làm mồi cho ong bướm lại, da thịt cằn cỗi đi để lại những nét nhăn sạm màu, báo hiệu những nét ưu sầu, chán chê, song cho đặng thu hút những kẻ háo dâm, họ cố gắng trang sức. Mảnh thân ụa nhờm, tàng trữ ngút ngút cả triệu vi trùng rùng rợn của họ được bao bọc bằng những lụa là cao tiền, được phết phấn, bệt son và ướp các thứ nước hoa hảo hạng. Thêm vào đó những lối đi, điệu ngồi, kiểu đứng, giọng nói khêu gợi, lõa lồ, mời mọc quyến rũ, lôi cuốn, ép nài. Tất cả là một nghệ thuật giả dối để nhử phái mạnh vào cạm bẫy trụy lạc.
Và bởi sống nhiều năm trong giả dối, họ có lương tâm chi lỳ. Họ coi láo xược, ăn cắp, ăn trộm là những việc thường như cơm bữa. Nếu liệu không có gì hại đến mình thì họ cứ tha hồ láo, láo cách tự nhiên, nếu liệu pháp luật không hay biết thì họ cũng cứ tự nhiên coi của người cũng như của mình. Họ có thể lường gạt xã hội được chừng nào thì họ làm chừng ấy. Bởi thế đời tư của họ là một đời quá ư đen tối.
6.5 - Ác độc ghê gớm. Đã đành vì bản tính phụ nữ tự nhiên hiền dịu, vì bản năng khao khát làm mẹ, người kỹ nữ nhiều phen tỏ ra êm dịu, dễ thương đối với con nít. Song lòng nhân của họ không lấn lượt được tính ác độc đáng ghê của họ, thứ ác độc con đẻ của lòng nặng nề tội lỗi. Đã quá sống gian ác, dâm ô, họ không còn tấm lòng biết yêu thương người tự nhiên như hồi còn ấu trĩ hay dậy thì. Họ không sá kể gì luân lý hay luật trời. Thưởng phạt đời sau có hay không đối với họ là vấn đề bà láp hay nói đúng hơn không thành vấn đề. Họ chỉ là kiếp hiện tại. Họ vì đó dễ dàng êm dịu với cái gì bổ ích cho kiếp sống vật chất của mình. Gặp một gì nghịch ý mà trả đũa được thì họ trả đũa một cách ác độc. Một người ăn mày coi thê thế nào nếu có lỡ chạm lòng tự ái họ có thể bị họ chưởi và đánh vã cách không tiếc lời, tiếc tay. Chúng tôi nhiều lần gặp lắm kỹ nữ vừa rượt vừa chưởi mấy em bé "cô hồn" ở đường phố một cách giận dữ căm thù. Họ xỗ ra loạt tiếng đay nghiến, tục tằn nghe điếc con tái. Đối với thú vật họ nhiều khi tỏ ra ác độc như gấu cuồng. Một con mèo, một con chó ăn vụng thực phẩm của họ có thể bị chưởi ghê tởm và rượt đánh suýt bỏ thây.
Nhưng thường lòng ác độc này người kỹ nữ chỉ có lúc tuổi còn nhiều nhiệt huyết. Về già họ giàu lòng nhân hơn.
6.6 - Buồn thấm thía. Có lẽ người ta gặp được rất ít khách son phấn mà tâm hồn thản nhiên và đượm niềm hoan lạc thường xuyên. Tuy dầu nghề của họ thường gặp cuộc vui như trò chuyện, bàn tâm sự, thường có những thú xác thịt song phần đông họ có một nỗi buồn thấm thía. Có nhiều người đĩ điếm mạnh khỏe, sắc duyên, có tiền của dồi dào mà cũng hay than thở với chị em rằng đời mình không vui. Ngoài những giờ họ "làm việc" người ta hay gặp họ ngồi dựa nghiêng dựa ngả trước cửa các thanh lâu, ngồi chà lết ở những quán cà phê, quán cơm, quán rượu hay lang thang trên những nẻo đường, trong những hoa viên bên dòng nước mát. Một nguồn sầu thảm bao la, mênh mang ngập mặt họ. Người ta nhiều lần thấy họ ngời bí xị, ai hỏi không muốn trả lời, mặt xếp nhăn lại và mắt đưa về một phương trời xa xăm... vô định. Nhiều khi họ ngồi ngả đầu bên một tình nhân, kẻ này âu yếm họ, lúc được âu yếm họ tỏ ra săn sóc, vuốt ve, hôn hít trả lại và vừa song những tác yêu giả dối này thì họ ngồi yên lại... thả hồn mộng mơ. Và để che lấp sự lạnh lạt của mình họ thỉnh thoảng nói năng, cử động cách thân mật, quyến rũ song bên mắt người đứng khách quan, biết tâm lý họ, thì họ khó bề giấu kín nỗi buồn sầu thảm, ăn nhập trong từng tế bào của tim của não họ. Nhất là khi họ cao tuổi, nét liễu đã úa tàn, miệng cười không còn như hoa nở nữa, duyên dáng đã đến lúc hoàng hôn và vào những buổi chiều thu mưa rít, gió rên, khách làng chơi thưa bóng, họ có những giây phút ôn lại cuộc đời dĩ vãng đầy ngùn ngụn những tội lỗi tày trời. Không biết bao nhiêu ý tưởng, tâm tình chiều thu nghĩa địa đầy cô đơn, đau đớn hối hận tiếc than, tuyệt vọng và chậm chậm, triền miên trong mình. Họ hay hồi tưởng những quyết định con trẻ, dại dột, lỡ lầm của mình lúc chưa bước vào làng son phấn. Họ không quên được số phận lênh đênh, tủi nhục của mình ngày xưa. Thuở ấy con người của họ nhan sắc, duyên dáng dần dần tự khâm liệm dưới gót thời gian. Trong những huyết quản của mình chạy rùn rùn không biết bao nhiêu mầm bệnh mà ai biết cũng phải ớn lạnh. Quanh mình còn những ghẻ chốc, kết quả của những chứng phong tình và là sào huyệt của các thứ bệnh lậu, bệnh tim là. Đó là chưa nói những nỗ buồn rầu cay chua, nhờm gớm, bâng khuâng tất tưởi của họ sau những giờ hành lạc. Lúc mà họ đã mệt lả, nhục dục đã lắng xuống, nằm thiêm thiếp bên khách làng chơi bấy giờ cũng đã uể oải, mê mệt, họ có một nỗi buồn sâu độc không thể tả được. Nỗi khoái lạc như bức màng kéo qua tâm não họ để lại muôn ngàn con sâu hối tiếc, buồn chán, ói ụa, khi rẻ moi khoét, gặm móc lương tâm họ. Nhiều lúc họ như bực mình muốn chết, song nhờ cơn ngủ kích thích bởi sự mệt mỏi khâm liệm họ đi trong lãng quên. Nỗi buồn thống khổ này hình như người kỹ nữ nào cũng có, song qua những giờ hành lạc sau họ vẫn hăng hái là vì họ làm nô lệ cho thói quen. Thói quen hành dâm đối với họ biến thành bản năng dâm dục. Người ta có thể muợn mấy câu thơ này của Nguyễn Khuyến nói về tật ghiền rượu để nói về tập quán hành dâm của họ: "Những lúc say sưa cũng muốn chừa, Muốn chừa nhưng tính lại hay ưa." Lẽ dĩ nhiên tật ghiền dâm mạnh mẽ gấp mấy lần tật ghiền "ve chai". Người kỹ nữ nhiều phen đau đớn với tội lỗi của mình lắm, song một trong các nguyên do chính khiến họ không bỏ nghề mại dâm bỉ ổi được là thói quen dâm dục. Thói quen ấy cũng giống tập quán của nhiều bạn gái trong nhiều ký túc xá thiếu tổ chức, nhiều bạn gái lỡ thời khi mắc tật thủ dâm. Người kỹ nữ có thể trước giờ gặp gỡ người tình, trước giờ hành dâm, có nỗi lo âu, sầu buồn vì những kinh nghiệm thê thảm sinh ra bởi tội lỗi quá khứ của mình. Song rồi hăng hái bước vào vùng lầy dâm ô vì thói quen dẫn dắt và tình dục tiếp rước. Và nỗi sầu chánh sau đó cứ tái diễn. Tóm lại đời họ tuy no nê nhục lạc song vẫn không thỏa mãn, vẫn bâng khuâng thèm khát những thú vị cao nhã ở đời này hoặc đời sau. Mà một khi không có những thú vị này thì họ vẫn buồn đê mê, thấm thía.
6.7 - Khó tính cách lạ. Một khía tâm lý nữa của người kỹ nữ chúng ta cần biết là tính càu nhàu, quạu quọ của họ đối với những kẻ không ăn thua đến nghề của họ. Trong các kẻ ong qua bướm lại có rất nhiều kẻ tự nhiên có tính tình vui vẻ. Họ xã giao duyên dáng, ăn nói quyến rũ, bất luận đối với ai bằng những tiếng êm dịu, bằng những nụ cười như hoa nở của họ. Song những tâm hồn vui tươi này đa sốn dần dần mất đi tính dễ thương của mình? Người ta thấy phần đông kỹ nữ đối với những kẻ mà họ cho là không ăn thua đến quyền lợi của họ, họ rất khó tính. Nhiều bà lão, ông lão, con trẻ, thiếu nữ chuyện vãn với họ bị họ hứ cốc cốc và nói dặc một dặc hai. Họ còn tỏ ra dáng điệu khi rẻ nữa. Những dấu hiệu biểu lộ óc não của họ là môi trề, mặt nghinh, mắt liếc dọc, tay xỉ ngược xỉ xuôi... Nhưng có lẽ bạn tự hỏi: "Tại sao các bạn gái xấu số này phần đông khó tánh vậy?". Có lẽ có nhiều nguyên do. Như tại tính chất họ thụ lãnh ở cha mẹ không mấy vui tánh. Như tại từ bé sống trong bệnh hoạn, nghèo túng. Như bị nạn thất học nhất là thiếu giáo dục về mặt tâm đức. Nhưng có một nguyên nhân dễ biết nhất là vì họ thường bị bịnh hoạn bởi quá hoang dâm, thuờng bị nỏi mệt bởi quá thức khuya và vì các nguyên do ăn uống không đặng ngon. Thân thể họ tuy gói những bộ đồ màu mè sặc sỡ, cắt đúng theo thời trang và được trau dồi bằng đủ các thứ son phấn, nước hoa cao thiền song là ngã tư tập trung của các giống vi trùng lao tổn phong tình, dương mai, tim la, lậu... Hơn nữa theo lời của Trần Triệu Nam và bác sĩ Trương Ngọc Hơn "Họ phải sống trong những nơi thiếu vệ sinh", phải "làm việc không kể giờ khắc". Những nguyên do này đã ảnh hưởng đến tâm hồn họ khiến họ thành những con người chẳng những bệnh về phần xác mà còn bệnh về tinh thần. Tinh thần đau ốm của họ lại chìm đắm trong sông sầu biển thảm nói trên thì chúng ta không lạ gì họ khó tính và xử đối quạu quọ với ai không liên hệ đến đời họ" là cố ý loại trừ ra hạng người dù muốn dù không họ phải dập sầu gượng vui để "bán thịt đổi cơm ăn".
6.8 - Cùn mằn và cùn mằn. Sau hết chúng ta không nên quên để ý đến những tài năng tinh thần của các bạn gái sống đời đáng thương tiếc. Bởi quá dâm dục, quá thức khuya, quá buồn chán và có khi vì bịnh đau, nhiều kỹ nữ có đời sống tinh thần cùn mằn. Trí tuệ của họ bị lu mờ đi như tấm gương bị sương mù dâm ô bám lấy. Lương tri họ hết sắc sảo như lúc còn đức tinh khiết trinh. Não nhớ họ mất hẳn sự sắc bén tinh nhuệ. Họ quên đi rất nhiều những điều họ đã học ngày xưa. Hiện tại họ cũng hay đãng trí. Họ không có khả năng nhớ những gì quá trừu tượng. Trí tưởng tượng của gọ dồi dào nhưng hỗn độn như sóng cồn. Ý chí họ bởi là ý chí phụ nữ, tự nhiên kém yếu đã đành và vì nghề mại dâm càng kém yếu hơn nữa. Họ cảm thấy bất lực trước sức lôi cuốn của tình dục, nhất là nhục dục. Nói tắt cuộc sống tinh thần của họ trở thành cùn cạn khác thường. Họ khó bề có những ý tưởng cao cả, cảm nhuộm đậm màu sắc xác thịt thường chỉ đẻ ra những ý tưởng nông nổi, xoàng xoàng hay hắc ám, dâm ô.
Tổng luận, sống dưới mái hồng lâu, người bạn gái đĩ điếm có tâm lý đặc biệt, phức tạp, đáng thương hại. Dù khi họ được cứu vãn khỏi hoàn cảnh "đưa người cửa trước rước người cửa sau", họ khó về bôi tẩy đi những vết bẩn của tâm hồn và tái tạo một cuộc sống tâm lý cao nhã tốt đẹp.
7 - Tâm Lý Của Các Bạn Gái Góa Chồng
Trên bước đường đời còn một hạng bạn gái không kém đáng thương hại là những gái góa chồng. Trước cái chết của người bạn trăm năm và trong chuỗi ngày cô quạnh, lẻ loi họ có một nguồn tâm sự không kém phức tạp.
Phải chi cuộc sống gia đình của họ được kéo dài với bạn tình trong nhiều năm tháng rồi về già uyên ương lẻ bóng cũng đành đi. Như đau đớn thau cuộc đời họ còn xuân xanh quá, giờ tân hôn còn đưa hương rượu đào, tuần trăng mật còn bónng dịu khoái vui. Bỗng chốc đường tình hai bóng rẽ. Bao nhiêu mộng vàng người bạn gái xây dựng trước khi bước vào đường hôn nhân phải tan tành. Nỗi niềm khát vọng làm vợ một người chồng lý tưởng, làm mẹ bên những đứa con, bây giờ đã ra mây khói. Vào lúc dậy thì họ phai lạt đi tình yêu của họ đối với gia đình, họ thấy cô lạnh trên nẻo trần. Tâm hồn họ nao nao tìm nương gởi nơi tim một kẻ biết hiểu họ, chân thành yêu mến họ, cùng họ cộng tác xây đời sống. Trong muôn ngàn lòng trai khác họ đã chọn một. Nguồn yêu trong ngần, mới nhất của họ, họ đem cung hiến trót lọt cho bạn lòng. Những gì gọi là hy vọng trong tương lai họ phú thác nơi "con người thứ hai" của họ. Họ mơ khát sau ngày hôn nhân họ sẽ có những phút giây tân những ngày trăng mật để họ cởi mở bầu tâm sự ra cho bạn đời. Họ tin tưởng những niềm khoái vui của đôi uyên ương kéo dài bất tuyệt. Nhưng than ôi, cả một trời thu nghĩa địa dậy trong cõi lòng giá tuyết của họ. Bạn tình họ xa chơi suối vàng để lại trên đường đời cho họ cõi lòng đau sầu, quạnh tẻ. Người ta khó bề phân tách tâm hồn của họ sau ngày họ chôn cất người chồng ra về và trên cảnh đời buồn đơn gối lẻ của họ chôn gia đình. Đành rằng đa số bạn gái góa chồng lúc chồng còn sinh tiền, dưới mái gia đình nhiều khi họ tự thân, họ chán ngán cảnh sống đôi bạn. Một thi sĩ nọ đã viết thế họ:
Và bởi sống nhiều năm trong giả dối, họ có lương tâm chi lỳ. Họ coi láo xược, ăn cắp, ăn trộm là những việc thường như cơm bữa. Nếu liệu không có gì hại đến mình thì họ cứ tha hồ láo, láo cách tự nhiên, nếu liệu pháp luật không hay biết thì họ cũng cứ tự nhiên coi của người cũng như của mình. Họ có thể lường gạt xã hội được chừng nào thì họ làm chừng ấy. Bởi thế đời tư của họ là một đời quá ư đen tối.
6.5 - Ác độc ghê gớm. Đã đành vì bản tính phụ nữ tự nhiên hiền dịu, vì bản năng khao khát làm mẹ, người kỹ nữ nhiều phen tỏ ra êm dịu, dễ thương đối với con nít. Song lòng nhân của họ không lấn lượt được tính ác độc đáng ghê của họ, thứ ác độc con đẻ của lòng nặng nề tội lỗi. Đã quá sống gian ác, dâm ô, họ không còn tấm lòng biết yêu thương người tự nhiên như hồi còn ấu trĩ hay dậy thì. Họ không sá kể gì luân lý hay luật trời. Thưởng phạt đời sau có hay không đối với họ là vấn đề bà láp hay nói đúng hơn không thành vấn đề. Họ chỉ là kiếp hiện tại. Họ vì đó dễ dàng êm dịu với cái gì bổ ích cho kiếp sống vật chất của mình. Gặp một gì nghịch ý mà trả đũa được thì họ trả đũa một cách ác độc. Một người ăn mày coi thê thế nào nếu có lỡ chạm lòng tự ái họ có thể bị họ chưởi và đánh vã cách không tiếc lời, tiếc tay. Chúng tôi nhiều lần gặp lắm kỹ nữ vừa rượt vừa chưởi mấy em bé "cô hồn" ở đường phố một cách giận dữ căm thù. Họ xỗ ra loạt tiếng đay nghiến, tục tằn nghe điếc con tái. Đối với thú vật họ nhiều khi tỏ ra ác độc như gấu cuồng. Một con mèo, một con chó ăn vụng thực phẩm của họ có thể bị chưởi ghê tởm và rượt đánh suýt bỏ thây.
Nhưng thường lòng ác độc này người kỹ nữ chỉ có lúc tuổi còn nhiều nhiệt huyết. Về già họ giàu lòng nhân hơn.
6.6 - Buồn thấm thía. Có lẽ người ta gặp được rất ít khách son phấn mà tâm hồn thản nhiên và đượm niềm hoan lạc thường xuyên. Tuy dầu nghề của họ thường gặp cuộc vui như trò chuyện, bàn tâm sự, thường có những thú xác thịt song phần đông họ có một nỗi buồn thấm thía. Có nhiều người đĩ điếm mạnh khỏe, sắc duyên, có tiền của dồi dào mà cũng hay than thở với chị em rằng đời mình không vui. Ngoài những giờ họ "làm việc" người ta hay gặp họ ngồi dựa nghiêng dựa ngả trước cửa các thanh lâu, ngồi chà lết ở những quán cà phê, quán cơm, quán rượu hay lang thang trên những nẻo đường, trong những hoa viên bên dòng nước mát. Một nguồn sầu thảm bao la, mênh mang ngập mặt họ. Người ta nhiều lần thấy họ ngời bí xị, ai hỏi không muốn trả lời, mặt xếp nhăn lại và mắt đưa về một phương trời xa xăm... vô định. Nhiều khi họ ngồi ngả đầu bên một tình nhân, kẻ này âu yếm họ, lúc được âu yếm họ tỏ ra săn sóc, vuốt ve, hôn hít trả lại và vừa song những tác yêu giả dối này thì họ ngồi yên lại... thả hồn mộng mơ. Và để che lấp sự lạnh lạt của mình họ thỉnh thoảng nói năng, cử động cách thân mật, quyến rũ song bên mắt người đứng khách quan, biết tâm lý họ, thì họ khó bề giấu kín nỗi buồn sầu thảm, ăn nhập trong từng tế bào của tim của não họ. Nhất là khi họ cao tuổi, nét liễu đã úa tàn, miệng cười không còn như hoa nở nữa, duyên dáng đã đến lúc hoàng hôn và vào những buổi chiều thu mưa rít, gió rên, khách làng chơi thưa bóng, họ có những giây phút ôn lại cuộc đời dĩ vãng đầy ngùn ngụn những tội lỗi tày trời. Không biết bao nhiêu ý tưởng, tâm tình chiều thu nghĩa địa đầy cô đơn, đau đớn hối hận tiếc than, tuyệt vọng và chậm chậm, triền miên trong mình. Họ hay hồi tưởng những quyết định con trẻ, dại dột, lỡ lầm của mình lúc chưa bước vào làng son phấn. Họ không quên được số phận lênh đênh, tủi nhục của mình ngày xưa. Thuở ấy con người của họ nhan sắc, duyên dáng dần dần tự khâm liệm dưới gót thời gian. Trong những huyết quản của mình chạy rùn rùn không biết bao nhiêu mầm bệnh mà ai biết cũng phải ớn lạnh. Quanh mình còn những ghẻ chốc, kết quả của những chứng phong tình và là sào huyệt của các thứ bệnh lậu, bệnh tim là. Đó là chưa nói những nỗ buồn rầu cay chua, nhờm gớm, bâng khuâng tất tưởi của họ sau những giờ hành lạc. Lúc mà họ đã mệt lả, nhục dục đã lắng xuống, nằm thiêm thiếp bên khách làng chơi bấy giờ cũng đã uể oải, mê mệt, họ có một nỗi buồn sâu độc không thể tả được. Nỗi khoái lạc như bức màng kéo qua tâm não họ để lại muôn ngàn con sâu hối tiếc, buồn chán, ói ụa, khi rẻ moi khoét, gặm móc lương tâm họ. Nhiều lúc họ như bực mình muốn chết, song nhờ cơn ngủ kích thích bởi sự mệt mỏi khâm liệm họ đi trong lãng quên. Nỗi buồn thống khổ này hình như người kỹ nữ nào cũng có, song qua những giờ hành lạc sau họ vẫn hăng hái là vì họ làm nô lệ cho thói quen. Thói quen hành dâm đối với họ biến thành bản năng dâm dục. Người ta có thể muợn mấy câu thơ này của Nguyễn Khuyến nói về tật ghiền rượu để nói về tập quán hành dâm của họ: "Những lúc say sưa cũng muốn chừa, Muốn chừa nhưng tính lại hay ưa." Lẽ dĩ nhiên tật ghiền dâm mạnh mẽ gấp mấy lần tật ghiền "ve chai". Người kỹ nữ nhiều phen đau đớn với tội lỗi của mình lắm, song một trong các nguyên do chính khiến họ không bỏ nghề mại dâm bỉ ổi được là thói quen dâm dục. Thói quen ấy cũng giống tập quán của nhiều bạn gái trong nhiều ký túc xá thiếu tổ chức, nhiều bạn gái lỡ thời khi mắc tật thủ dâm. Người kỹ nữ có thể trước giờ gặp gỡ người tình, trước giờ hành dâm, có nỗi lo âu, sầu buồn vì những kinh nghiệm thê thảm sinh ra bởi tội lỗi quá khứ của mình. Song rồi hăng hái bước vào vùng lầy dâm ô vì thói quen dẫn dắt và tình dục tiếp rước. Và nỗi sầu chánh sau đó cứ tái diễn. Tóm lại đời họ tuy no nê nhục lạc song vẫn không thỏa mãn, vẫn bâng khuâng thèm khát những thú vị cao nhã ở đời này hoặc đời sau. Mà một khi không có những thú vị này thì họ vẫn buồn đê mê, thấm thía.
6.7 - Khó tính cách lạ. Một khía tâm lý nữa của người kỹ nữ chúng ta cần biết là tính càu nhàu, quạu quọ của họ đối với những kẻ không ăn thua đến nghề của họ. Trong các kẻ ong qua bướm lại có rất nhiều kẻ tự nhiên có tính tình vui vẻ. Họ xã giao duyên dáng, ăn nói quyến rũ, bất luận đối với ai bằng những tiếng êm dịu, bằng những nụ cười như hoa nở của họ. Song những tâm hồn vui tươi này đa sốn dần dần mất đi tính dễ thương của mình? Người ta thấy phần đông kỹ nữ đối với những kẻ mà họ cho là không ăn thua đến quyền lợi của họ, họ rất khó tính. Nhiều bà lão, ông lão, con trẻ, thiếu nữ chuyện vãn với họ bị họ hứ cốc cốc và nói dặc một dặc hai. Họ còn tỏ ra dáng điệu khi rẻ nữa. Những dấu hiệu biểu lộ óc não của họ là môi trề, mặt nghinh, mắt liếc dọc, tay xỉ ngược xỉ xuôi... Nhưng có lẽ bạn tự hỏi: "Tại sao các bạn gái xấu số này phần đông khó tánh vậy?". Có lẽ có nhiều nguyên do. Như tại tính chất họ thụ lãnh ở cha mẹ không mấy vui tánh. Như tại từ bé sống trong bệnh hoạn, nghèo túng. Như bị nạn thất học nhất là thiếu giáo dục về mặt tâm đức. Nhưng có một nguyên nhân dễ biết nhất là vì họ thường bị bịnh hoạn bởi quá hoang dâm, thuờng bị nỏi mệt bởi quá thức khuya và vì các nguyên do ăn uống không đặng ngon. Thân thể họ tuy gói những bộ đồ màu mè sặc sỡ, cắt đúng theo thời trang và được trau dồi bằng đủ các thứ son phấn, nước hoa cao thiền song là ngã tư tập trung của các giống vi trùng lao tổn phong tình, dương mai, tim la, lậu... Hơn nữa theo lời của Trần Triệu Nam và bác sĩ Trương Ngọc Hơn "Họ phải sống trong những nơi thiếu vệ sinh", phải "làm việc không kể giờ khắc". Những nguyên do này đã ảnh hưởng đến tâm hồn họ khiến họ thành những con người chẳng những bệnh về phần xác mà còn bệnh về tinh thần. Tinh thần đau ốm của họ lại chìm đắm trong sông sầu biển thảm nói trên thì chúng ta không lạ gì họ khó tính và xử đối quạu quọ với ai không liên hệ đến đời họ" là cố ý loại trừ ra hạng người dù muốn dù không họ phải dập sầu gượng vui để "bán thịt đổi cơm ăn".
6.8 - Cùn mằn và cùn mằn. Sau hết chúng ta không nên quên để ý đến những tài năng tinh thần của các bạn gái sống đời đáng thương tiếc. Bởi quá dâm dục, quá thức khuya, quá buồn chán và có khi vì bịnh đau, nhiều kỹ nữ có đời sống tinh thần cùn mằn. Trí tuệ của họ bị lu mờ đi như tấm gương bị sương mù dâm ô bám lấy. Lương tri họ hết sắc sảo như lúc còn đức tinh khiết trinh. Não nhớ họ mất hẳn sự sắc bén tinh nhuệ. Họ quên đi rất nhiều những điều họ đã học ngày xưa. Hiện tại họ cũng hay đãng trí. Họ không có khả năng nhớ những gì quá trừu tượng. Trí tưởng tượng của gọ dồi dào nhưng hỗn độn như sóng cồn. Ý chí họ bởi là ý chí phụ nữ, tự nhiên kém yếu đã đành và vì nghề mại dâm càng kém yếu hơn nữa. Họ cảm thấy bất lực trước sức lôi cuốn của tình dục, nhất là nhục dục. Nói tắt cuộc sống tinh thần của họ trở thành cùn cạn khác thường. Họ khó bề có những ý tưởng cao cả, cảm nhuộm đậm màu sắc xác thịt thường chỉ đẻ ra những ý tưởng nông nổi, xoàng xoàng hay hắc ám, dâm ô.
Tổng luận, sống dưới mái hồng lâu, người bạn gái đĩ điếm có tâm lý đặc biệt, phức tạp, đáng thương hại. Dù khi họ được cứu vãn khỏi hoàn cảnh "đưa người cửa trước rước người cửa sau", họ khó về bôi tẩy đi những vết bẩn của tâm hồn và tái tạo một cuộc sống tâm lý cao nhã tốt đẹp.
7 - Tâm Lý Của Các Bạn Gái Góa Chồng
Trên bước đường đời còn một hạng bạn gái không kém đáng thương hại là những gái góa chồng. Trước cái chết của người bạn trăm năm và trong chuỗi ngày cô quạnh, lẻ loi họ có một nguồn tâm sự không kém phức tạp.
Phải chi cuộc sống gia đình của họ được kéo dài với bạn tình trong nhiều năm tháng rồi về già uyên ương lẻ bóng cũng đành đi. Như đau đớn thau cuộc đời họ còn xuân xanh quá, giờ tân hôn còn đưa hương rượu đào, tuần trăng mật còn bónng dịu khoái vui. Bỗng chốc đường tình hai bóng rẽ. Bao nhiêu mộng vàng người bạn gái xây dựng trước khi bước vào đường hôn nhân phải tan tành. Nỗi niềm khát vọng làm vợ một người chồng lý tưởng, làm mẹ bên những đứa con, bây giờ đã ra mây khói. Vào lúc dậy thì họ phai lạt đi tình yêu của họ đối với gia đình, họ thấy cô lạnh trên nẻo trần. Tâm hồn họ nao nao tìm nương gởi nơi tim một kẻ biết hiểu họ, chân thành yêu mến họ, cùng họ cộng tác xây đời sống. Trong muôn ngàn lòng trai khác họ đã chọn một. Nguồn yêu trong ngần, mới nhất của họ, họ đem cung hiến trót lọt cho bạn lòng. Những gì gọi là hy vọng trong tương lai họ phú thác nơi "con người thứ hai" của họ. Họ mơ khát sau ngày hôn nhân họ sẽ có những phút giây tân những ngày trăng mật để họ cởi mở bầu tâm sự ra cho bạn đời. Họ tin tưởng những niềm khoái vui của đôi uyên ương kéo dài bất tuyệt. Nhưng than ôi, cả một trời thu nghĩa địa dậy trong cõi lòng giá tuyết của họ. Bạn tình họ xa chơi suối vàng để lại trên đường đời cho họ cõi lòng đau sầu, quạnh tẻ. Người ta khó bề phân tách tâm hồn của họ sau ngày họ chôn cất người chồng ra về và trên cảnh đời buồn đơn gối lẻ của họ chôn gia đình. Đành rằng đa số bạn gái góa chồng lúc chồng còn sinh tiền, dưới mái gia đình nhiều khi họ tự thân, họ chán ngán cảnh sống đôi bạn. Một thi sĩ nọ đã viết thế họ:
Lạnh thay ở phòng không
Cực thay lúc có chồng
Giá xưa mà biết vậy
Thì thà "ở vậy": Xong!
Cực thay lúc có chồng
Giá xưa mà biết vậy
Thì thà "ở vậy": Xong!
Lúc chưa có đôi bạn họ nghe đời mình cô đơn, họ thèm khát cảnh sống uyên ương âu yếm dưới hiên gia đình. Nhưng rồi khi có gia đình, gặp nhiều thực tế đắng cay, họ than thở, hối tiếc sự quyết định lập gia đình của mình và mơ khát kiếp sống "ở vậy" mà buổi xưa họ chán ngán. Đã đành sau ngày có chồng con đa số bạn gái góa chồng đều có tâm trạng thế này, nhưng rời khi bóng chồng không còn nữa họ cũng nhiều khi rên: Bạn tình ôi đôi ta nguyện trọn đời Trót âu yếm hoài hoài không lạnh lẽo Bạn khuất bóng buồng gan tôi teo héo Được giữ gìn hình ảnh của bạn thôi. Trong tận can trường họ có một nỗi nhớ nhung thống khổ. Buồn mê ly xâm chiếm đầu não họ, nhiều ki khiến họ bi quan. Họ có thể tưởng rằng trên dương trần họ sẽ là một cánh chim lạc giữa chiều sương nơi rừng thẳm. Họ tưởng mình không mong gì gặp lại một nguồn vui như của lang quan thiết mến. Họ than tiếc thân phận bạc vôi. Hãy nghe Tương Phố khóc:
"Khóc nhau còn giọt lệ này
Hóa cùng giọt mực ghi ngày biệt nhau
Anh ơi! Phòng thu vò võ một mình, mỗi khi nhớ anh, em lại ngừng tay kim chỉ... Ôi chim có đôi, người sao lẻ bạn, chăn đơn gối chiếc em biết cùng ai than thở chuyện trăm năm,
Trời thu ảm đạm một màu
Gió thu hiu hắt thêm rầu lòng em
..................................................................................................
Ngổn ngang trăm mối bên lòng
Ai đem thu cảnh hoa cùng thu tâm."
Hóa cùng giọt mực ghi ngày biệt nhau
Anh ơi! Phòng thu vò võ một mình, mỗi khi nhớ anh, em lại ngừng tay kim chỉ... Ôi chim có đôi, người sao lẻ bạn, chăn đơn gối chiếc em biết cùng ai than thở chuyện trăm năm,
Trời thu ảm đạm một màu
Gió thu hiu hắt thêm rầu lòng em
..................................................................................................
Ngổn ngang trăm mối bên lòng
Ai đem thu cảnh hoa cùng thu tâm."
Trong các bạn gái góa chồng không có mấy người không có tâm sự như Tương Phố. Có thể tang chế của song thân không khiến họ đau sầu thấm thía lâu năm bằng tang chế của người mà họ phú giao thể xác lẫn tâm hồn. Cho người có con cũng như người chưa có con. Không phải vì đầu óc tà dâm, họ tự nhiên khát khao sự có mặt của người tri kỷ. Họ rất hối tiếc những lời nói hoặc những hành vi cử chỉ mà trước kia vô tình hay cố ý họ làm chồng mình phật lòng. Họ cũng lấy làm uổng những phút giây nhàn rỗi lúc chồng họ còn mạnh khỏe mà họ không âu yếm giãi bày tâm sự. Nguồn nhớ thương của họ hiện thời vô bờ bến và căn cứ trên sự trao đổi đàn lòng cảm thông cuộc sống với tình nhân hơn là khát vọng về xác thịt. Lẽ dĩ nhiên những lạc thú mà tự nhiên cho phép họ trong đời sống hôn nhân, lúc góa chồng họ không phải là không tiếc nhớ, nhất là khi họ thấy nhiều cặp uyên ương xung quanh họ sống đời sướng vui, thân mật. Nhưng những khát vọng nhục thể thường có ở ngưòi góa chồng trẻ tuổi hơn ở kẻ cao niên. Cho rằng hạng này, bởi ái tình dần dần chuyển thành tình tâm giao, nỗi nhớ chồng dựa nhất là trên nền tảng nhân nghĩa. Chúng tôi nhiều lần nghe nhiều bà góa nói cách sầu tủi "(ở nhà) tôi hồi đó cực khổ quá...". Họ càng nhớ tiếc chồng khi ngó nhìn những đứa con, đặc biệt là đứa con giống cha nó hơn hết. Trong họ giữ trọn tình chung với chồng. Riêng cho bạn gái góa chồng, không con, nỗi tiếc nhớ ít căn cứ trên những hy sinh quá khứ của hồng mà như chúng tôi nói, căn cứ trên sự khát khao trao đổi tâm sự giữa nhau, nhất là khi họ gặp nghịch cảnh. Nỗi tiếc nhớ đau thương này thường bám chặt tâm não họ đến nỗi về sau khi họ tái giá lâu năm họ cũng không nguôi
Hơn nữa, trong họ có nhiều người khổ buồn đến tuyệt vọng. Những tâm hồn này thấy mình quá ư khốn nạn trên đường đời. Vì thế nhiều khi họ cẩu thả việc trang sức để tân thể u xù và theo sự tàn phá của thời gian mà già cả luôn trong muôn nghìn đau đớn. Có kẻ khác, thường là số ít, vì được thụ hưởng nguồn ân ái và những khoái lạc nhục thể trong đời sống hôn nhân nên khi mất chồng, vì dâm tính, vì ít tình nghĩa với chồng, họ nghe rạo rực khao khát những việc chăn gối và đi làm xằng. Nhiều phen họ bán thanh danh của mình bằng những cuộc gặp gỡ khả nghi. Có kẻ khờ dại đem thân liễu làm phận sắn bìm hay buôn son bán phấn nữa. Tuy nhiên đối với hạng người này thường người ta không phán đoán gay gắt nến người tabiết suy nghĩ rằng trong việc giữ đức khiết bạch kẻ chưa từng nếm nhục lạc dễ "giự mình" hơn là kẻ đã một hai lần cảm mến. Giá có ý chí mãnh liệt những cõi lòng cô lạnh này có thể trấn áp dục tình của mình được, song tiếc thay thường họ vì tình cảm, nên nếu muốn giữ luôn thanh danh họ tái giá cách chính đáng thì hơn.
Tóm lại, thì ra chúng ta thấy những kẻ phận bạc góa chồng có một nguồn tâm lý không phải là không kỳ đặc, phức tạp và đáng thương hại. Trên cảnh sống cô lẻ họ luôn ước muốn gặp người hiểu họ để họ bộc bạch can tràng. Bởi thế nếu ai muốn đặng lòng họ thì nên chăm chú nghe họ "tâm sự" hay thường đề cập cùng họ về những công lao hay các đức tánh của chồng họ.
Hơn nữa, trong họ có nhiều người khổ buồn đến tuyệt vọng. Những tâm hồn này thấy mình quá ư khốn nạn trên đường đời. Vì thế nhiều khi họ cẩu thả việc trang sức để tân thể u xù và theo sự tàn phá của thời gian mà già cả luôn trong muôn nghìn đau đớn. Có kẻ khác, thường là số ít, vì được thụ hưởng nguồn ân ái và những khoái lạc nhục thể trong đời sống hôn nhân nên khi mất chồng, vì dâm tính, vì ít tình nghĩa với chồng, họ nghe rạo rực khao khát những việc chăn gối và đi làm xằng. Nhiều phen họ bán thanh danh của mình bằng những cuộc gặp gỡ khả nghi. Có kẻ khờ dại đem thân liễu làm phận sắn bìm hay buôn son bán phấn nữa. Tuy nhiên đối với hạng người này thường người ta không phán đoán gay gắt nến người tabiết suy nghĩ rằng trong việc giữ đức khiết bạch kẻ chưa từng nếm nhục lạc dễ "giự mình" hơn là kẻ đã một hai lần cảm mến. Giá có ý chí mãnh liệt những cõi lòng cô lạnh này có thể trấn áp dục tình của mình được, song tiếc thay thường họ vì tình cảm, nên nếu muốn giữ luôn thanh danh họ tái giá cách chính đáng thì hơn.
Tóm lại, thì ra chúng ta thấy những kẻ phận bạc góa chồng có một nguồn tâm lý không phải là không kỳ đặc, phức tạp và đáng thương hại. Trên cảnh sống cô lẻ họ luôn ước muốn gặp người hiểu họ để họ bộc bạch can tràng. Bởi thế nếu ai muốn đặng lòng họ thì nên chăm chú nghe họ "tâm sự" hay thường đề cập cùng họ về những công lao hay các đức tánh của chồng họ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét